Chương trước
Chương sau
Tủ phòng ngủ mở rộng, đồ dùng tình dục bên trong đêu được phát sóng trực tiệp.

Không cân nghĩ, đây là người phía sau tung ra, Vân Thư lặng lẽ ghé vào khuôn mặt Tạ Mẫn Hành nói: “Thêm chân gà cho vệ sĩ có biết không?”

Bà Tạ đau lòng ôm lấy Vân Thư: “Con à, mẹ sai rôi.”

“Mẹ, mẹ đừng đề ở trong lòng. Đợi đi, bây giò cô ta vẫn chưa biết tình cảnh hiện tại của mình đâu, đợi cô ta tỉnh lại không tức giận nồi điên mới lạ.”

Vân Thư nhìn như gặp chuyện nóng nảy, nhưng lần này ông nội Tạ cũng không khỏi muôn khen ngợi Vân Thư: “Mẫn Hành, ông nhớ dự án thành phó B đang tiên hành đúng không?”

“Vâng.”

“Tòa nhà này đặt dưới tên Tiểu Thư đi.” Ong nội Tạ khen ngợi chính là ném một tòa cao ốc cho Vân Thư.

“Ngày mai sẽ làm ngay.” Tạ Mẫn Hành cũng vui vẻ.

Vân Thư không trực tiệp từ chối phần thưởng của ông nội Tạ, trong lòng cô tự nhủ, lúc ký hợp đồng, không ký tên mình, như vậy tòa nhà sẽ không phải của mình. Nghĩ như vậy, trong lòng Vân Thư lân nữa bay lên: Vân Thư ơi là Vân Thư, quá thông minh.

Lần này Chu Yên xem như phạm phải Thái Tuê.

Ông nội Tạ càng nhìn Vân Thư càng kiêu ngạo: “Con nói xem đứa trẻ mới lớn bao nhiêu chứ, sao lại có lực bộc phát lớn như vậy. Đánh đẹp lắm.”

Vân Thư sưng nửa mặt cười với ông nội Tạ.

Bà Tạ ngôi ở bên cạnh Vận Thư, tâm mặt của bà ây nhìn lên cỗ của Vân Thư: “Mẫn Hành, dâu vết trên cổ Vân Thư có thê mờ đi không?”



“Yên tâm đi mẹ, mờ được.” Tạ Mẫn Hành dùng đá viên xoay nhẹ lên trên mặt Vân Thư, nói đến dấu vết Tạ Mẫn Hành có thể nhớ đến lời nói của Vân Thư: “Đợi hôm nào đó em đánh được tiêu nhân làm em bị thương, thì em sẽ đi làm mờ vết thâm. Đây là sỉ nhục sỉ nhục!”

Đây được xem là đánh được nửa trận rôi, còn có nửa trận, Tạ Mẫn Hành phải theo dõi chặt chẽ mới được.

Còn động thái phía sau của Chu Yên, Vân Thư lại lười đề ý đến, chỉ là kết quả sau cùng khiến Vân Thư không ngờ.

Ong Tạ vội vàng vệ nhà chen vào việc này cho nên Chu Yên đã tránh được một kiếp, phái tay săn ảnh đó ra đê gánh mọi tội.

Anh ta thừa nhận do mê muội, đề ý đến Cao Duy Duy nên mới làm ra chuyện như vậy. Vân Thự phát hiện ra anh ta, anh ta mới nhẫn tâm làm hại Vân Thư. Đơn xin nghĩ học của Vân Thư cũng là do anh ta làm, nói rât cả những chuyện đã làm rất rõ ràng, cảnh sát cũng đã định tội cho anh ta.

Tuy nhiên, sau sự việc lần này, phần mềm mạng xã hội của Cao Duy Duy đã phát ra một nụ cười kinh tởm.

Thư luật sư của Vân Thư khiến Chu Yên bôi thường một khoản tiền, Vân Thư lập tức đi quyên góp. Nhìn ghê tởm vậy thì ai mà thèm.

Ông Tạ thành công tạo thế nước với lửa với Tạ Mẫn Hành, hai ba con lần nữa trở mặt.

Bà Tạ đã đoán được kết cục này, bà ây cũng không có bao nhiêu mất mát.

Vân Thư lo lăng cho bà Tạ nên mời bà ây đên nhà sau núi chơi.

Bà Tạ không từ chối ý tốt của Vân Thị, Ban đêm chỉ có ông Tạ ở trong phòng mình, ông ây mới nhận ra sự cô đơn.

Người luỗn chờ đợi ông ấy, tối nay lại không có ở đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.