Chương trước
Chương sau
Có rất nhiều người bình luận bên dưới, phản ứng đầu tiên khi thấy nữ thần quốc tế thì nghĩ ngay là Cao Duy Duy.

“Cao Duy Duy, hóa ra sau khi tôi rời đi, cô đã thê chỗ tôi.” Rượu đỏ trong ly đã được uống cạn.

Văn phòng chủ tịch.

“Chồng à, hôm nay em đã nhìn thây nữ thân, haha, cô ây còn kí tặng cho em nữa, anh thây nêu em đăng lên mạng bán liệu có phải có chút không thích hợp không?”

“Chồng à, để em nói cho anh chuyện khác.”

“Chồng, chồng, còn nữa.”

Thậm chí Tạ Mẫn Hành còn không có tâm trạng đọc tài liệu, Tạ Mẫn Hành bước tới xoa mặt Vân Thư, hôn lên môi cô: “Bảo bồi, im lặng chút.”

Mặt Vân Thư đỏ bừng, như tôm hùm đã chín.

Ngồi trên sô pha, Vân Thư chỉ có thể nghe thấy tiếng giòn tan của khoai tây chiên, lâu lâu lại ngắng đầu nhìn Tạ Mẫn Hành, vừa nhìn đã đỏ mặt.

Khi hai người chuẩn bị về nhà, điện thoại của Tạ Mẫn Hành đồ chuông, nhìn thấy màn hình điện thoại, Tạ Mẫn Hành do dự kết nồi: “Xin chào.”

Giọng điệu Cao Duy Duy sốt sắng nói: “Mẫn Hành, Vân Thư đâu?”

“Ở cạnh tôi, có chuyện gì?” Giọng nói của Tạ Mẫn Hành không nghe ra nhiệt độ.

Cao Duy Duy rõ ràng càng, sốt sắng: “Mẫn Hành, xin anh để cô ấy nghe điện thoại.”

Tạ Mẫn Hành do dự, Vân Thư tò mò hỏi: “Chồng à, anh sao vậy?”



Tạ Mẫn Hành đưa điện thoại cho Vân Thư: “Cao Duy Duy tìm em.”

“Nữ thần?”

Vân Thư nhắc máy: “Nữ thần, có chuyện gì sao?”

Cao Duy Duy nói: “Vân Thư, hôm nay cô có thây khuôn mặt của tên săn ảnh không?”

“Hả?”

Tin tức ngày hôm Sau không chỉ gây chắn động làng giải trí, thậm chí còn chắn động cả nước.

Vào đầu giờ đêm, blogger ˆ “Tiểu Nhị thích tám chuyện” đã gửi một bộ ảnh, bện trong toàn là ảnh không đứ ng đắn của Cao Duy Duy, sau đó công ty quản lý nơi Cao Duy Duy làm việc đã công bố thỏa thuận ngừng hợp tác với Cao Duy Duy mà không có bắt kỳ sự xử lý công quan nào.

Weibo của Cao Duy Duy bị nhân chìm, điện thoại bị gọi cháy máy, phóng viên ở khắp nơi trên hành lang, Cao Duy Duy ở trong phòng không dám đi ra ngoài.

Bạch Phàm xem tin tức trong nhà đột nhiên tức giận, bàn tay cảm điện thoại buông lỏng rồi lại siết chặt.

Một người phụ nữ xuất hiện từ tầng hai, mặc chiệc áo sơ mi đàn ông, chỉ dài đến đùi, bước xuông câu thang với dáng vẻ vặn vẹo.

“Anh Bạch Phàm, đây có phải là Cao Duy Duy không?” Người phụ nữ hỏi.

“Mộng Kỳ, sao cô lại ở nhà tôi?” Bạch Phàm hỏi.

Người phụ nữ được gọi là Mộng Kỳ củi đầu lật vạt áo, để lộ ra khung cảnh bên trong.

Bạch Phàm không quay đầu lại: “Thay quân áo đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.