Hai người bọn anh đã dùng bữa xong, anh cũng đã thanh toán xong cả rồi. Nhưng giờ anh còn đang ngồi đợi cô ở trước sảnh nhà hàng, Lục Mạn Y đã đi vào phòng vệ xin để rửa tay, sẵng tiện còn dậm lại lớp trang điểm.
Không ngờ là người phụ nữa họ Kiều kia cũng từ đâu xuất hiện, không những tỏ ra xem thường Lục Mạn Y còn dùng lời nói xúc phạm để đả kích cô.
“ Chúng ta lại gặp nhau nữa rồi!”
“...”
“ Thiên Ngạo chỉ là nhất thời mê muội mới ra mặt bảo vệ cho cô thôi. Lục tiểu thư cô đừng mơ tưởng nữa dù gì sắp tới tôi cũng sẽ trở thành vị hôn thê của anh ấy.”
“...”
“ Cô hiểu ý tôi nói chứ?”
Chẳng thèm đáp lại một lời nào bởi Lục Mạn Y không có ý định đứng đây so đo hơn thua với cô ta, cô đặt lời ả nói ở ngoài tai, không nhanh, không chậm tập trung vào việc của bản thân.
Ánh mắt khinh bỉ của cô ta không khỏi nhìn về phía cô, hình như cô ta đang tức giận thì phải. Đúng tại sao không khi một đứa con gái được cô xem là thấp kém đã ngán chân vào chuyện tình của mình rồi, giờ lại dám lờ đi lời nói của cô.
“ Cô đang xem thường tôi sao hả con b*tch kia!” Kiều Yến Ân tức giận quát lên.
“ Chật. Chật... Thật là thô lỗ! Muốn quyến rũ đàn ông thì phải tỏ ra mềm yếu một chút” Cô lắc đầu cảm thán.
“ Mày...”
Ơ kìa nhìn xem. Cô ta bị cô chọc tức đến nỗi không nói nên lời, hả dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sieu-mau-cua-tong-tai-nghien-vo/368349/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.