Hiếm khi anh trai đứng về phía mình, lại còn nói giúp, cô vui mừng như được mùa, lại càng thêm cảm kích anh trai. Thừa thắng xông lên lên: “ Phải đó bà nội… Ép dầu ép mỡ, ai lại nỡ ép duyên phải không bà?” Cô liếc mắt nhìn sang sắc mặt của anh trai, cố tình muốn anh hùa theo mình nhưng Lục Tư Thần không nói gì khác mà xoay người bỏ đi.
Lục Mạn Y vội vàng giữ anh lại: “ Này! Lão Thần không phải nói sẽ đưa em đến chỗ làm sao?”
Thấy em gái nhìn chầm chầm lấy mình, Tư Thần vội lãng tránh ánh mắt của cô, nhỏ giọng nói:
“ Không còn sớm nữa. Cháu xin phép rời đi trước đây ạ! Hôm nay công ty có việc gấp cần xử lí.”
Anh nhìn đồng hồ đã trễ, nên nhanh chóng rời đi bỏ lại em gái một mình chống chọi.
Thực ra Lục Tư Thần cũng không phai là không muốn giúp cô. Nhưng cứ nhìn thấy vẻ mặt đắc ý ấy anh lại nghĩ đến Hàn Thiên Ngạo. Anh biết là em gái mình mặc dù đã không còn nhứo gì đến hắn nhưng trái tim vẫn là thuộc về hắn. Tiểu Bảo miệng thì nói không muốn yêu đương nhưng lòng đã có nơi để hướng về dù một chút cũng không nhớ gì về chuyện trong quá khứ.
Lục Tư Thần bỏ cô lại, một mình đi ái xe đến trung tâm thương mại lần trước họ đến. Lần này anh đến đó với một mục đính chính là chỉnh đốn lại thái độ và cách làm việc của nhân viên.
“ Ối! Thiếu gia, sao hôm nay ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sieu-mau-cua-tong-tai-nghien-vo-2/3486669/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.