Cô rụt đầu, nhỏ giọng hỏi: “ Anh là gì? Có quan hệ gì với cô ta.”
“...” Lục Tư Thần không thèm quan tâm đến lời nói của người phụ nữ này, chỉ lặng lẽ hất tay một cái, lập tức liền có người đến đem cô ta đi.
Với tình trạng hiện tại, hiện trường đã không còn bất kỳ dấu vết hay động tĩnh gì và không phát hiện thấy con tin, có vẻ như người đã được di chuyển đi một lần nữa. Anh cho người bắt giữ toàn bộ tay sai của Kiều Hiền Minh, ngoài ra còn đặc biệt mang con gái ông ta đi tra khảo.
Cục trưởng Cục thanh tra liếc mắt một cái, đem tâm tư anh nhìn thấu. Ông bước đến phía trước, sờ soạng rút ra điếu thuốc từ trong túi quần, hướng mày nhìn anh, thuận miệng hỏi: “ Cậu có muốn dùng một điếu không?”
Quay đầu nhìn sang người phía bên cạnh, anh híp mắt suy nghĩ: “ Gần đây tôi cai thuốc...nhưng nếu anh đã mới thì phiền anh lấy thêm điếu nữa.”
Thanh tra lại lần nữa đút tay vào túi rút ra thêm một điếu thuốc còn không quên tìm bật lửa.
Người còn chưa châm thuốc, Lục Tư Thần đưa tay đón lấy tự tay bật lửa, còn không quên cảm ơn một câu.
“ Lục thiếu khách sáo quá! Người bị mất tích đó là con quan sao?”
Anh lắc đầu: “ Em gái tôi!”
Người đàn ông có vẻ hơi sững sờ một chút, ông nghĩ bụng: “ Biết là em cậu thì là em cậu nhưng vân đề là anh em nhà các cậu bộ không phải con nhà có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sieu-mau-cua-tong-tai-nghien-vo-2/3486657/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.