Một năm cùng nhau, có một chút gọi là tình cảm 
Cô vì hắn cứu mình, vì hắn bao lời ngon ngọt đầu môi trót lưỡi. Dù là xa cách kẻ nam người bắc, nhưng nàng một mực tin tưởng, hắn yêu nàng vô cùng. 
Hắn không ngại mưa gió, không quản đường xa từ Kyoto lên Tokyo vì cô. Kì thực là do cô quá ngây thơ 
Cùng nhau vung đắp, đến cách đây không lâu, hắn bảo nàng gia đình phá sản, cần một số tiền lớn đi. Nhưng cô đào đâu ra số tiền đó. Hắn nhờ cô giúp nhưng cô là bất lực tòng tâm 
Cùng hắn chạy đi khắp nơi không màn nguy hiểm mà chấp nhận ngàn cái hiểm nguy nhiệm vụ. Vì hắn, vì mối tình đầu của cô, cô vô điều kiện giúp đỡ hắn 
*** 
Hạ Trúc Băng đắm chìm trong suy nghĩ. Trịnh Diệc Phàm bên cạnh lại không chút biểu cảm, rất ý thức rời khỏi xe nhường không gian cho hai người 
Bên kia nam bị trói gương mặt thống khổ tràn đầy 
"Trúc Băng, em có thể hay không nghe anh giải thích " 
Hạ Trúc Băng không chút biểu tình, máy móc đưa mắt nhìn nam nhân kia 
Nam nhân thở dài:" Trúc Băng, anh là bất đắc dĩ mới theo lão bản, em biết anh cần tiền nên anh mới làm như vậy " 
Hạ Trúc Băng con ngươi khẽ dao động 
Nam nhân nói tiếp:" Anh xin lỗi. Nhưng anh là đàn ông Trúc Băng à.... Lúc đầu anh cũng lo sợ, Nhưng cô ấy đối với anh quá tốt. Cô ấy tuy là lão bản nhưng cô ấy vẫn là phụ nữ..... Cô ấy... Quá yếu đuối đi.... " 
"Nên anh di tình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-cua-tong-tai-mau-lanh/187070/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.