Không thể tin được là bọn họ lại có thể như vậy. Từ đêm hôm qua đó, cô và hắn đã sa ngã mất rồi. Cô không nghĩ hắn ta lại biến thái đến như vậy, hắn ta như mất khống chế điên cuồng muốn cô, dù ở nơi nào hắn cũng có thể làm được. Khắp mọi nơi trong nhà, có nơi nào mà không có vết tích của hai người phòng bếp, phòng khách,..... Tất cả mọi nơi trong nhà, thậm chí khi về đến nhà đã cùng nhau làm một trận ngay cửa ra vào. Sao cô có thể chấp nhận cùng hắn mà không kháng cự cơ chứ?? Đầu óc cô đúng là hỏng hết rồi
Hạ Trúc Băng úp mặt mình vào gối trên sopha, nghĩ đến chuyện của hai người, mặt mày đã đỏ lên cả. Quá đáng, tên khốn khiếp hắn càng ngày càng không cô ra gì, lúc nào cũng muốn chiếm tiện nghi của cô
Trịnh Dật Thần vừa về đến, đi ngang qua phòng khách đã thấy cô đang nằm trên sopha. Hắn bước vào thì đen mặt lại, cô gái này, đúng là không có ý tứ chút nào. Dù cô ở nhà sẽ ăn mặc thoải mái nhưng nếu như hắn không trông thấy mà là người khác thì sau
Hạ Trúc Băng mặc váy sọc ca- rô đỏ đen, độ dài của váy chỉ đủ che phần mông cùng bắp đùi một chút mà thôi, áo khoác nằm trên tay ghế, có có chiếc áo ngực màu trắng tinh khiết. Không biết cô đang nghĩ gì mà lúc hắn lại gần cũng không biết. Đến lúc hắn lại gần thổi hơi vào tai cô, cô mới giật bắn người
"Đang nghĩ gì vậy"
Hạ Trúc Băng giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-cua-tong-tai-mau-lanh/1478962/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.