Trịnh Diệc Phàm kéo Hạ Trúc Băng lên xe. Ôm cô vào lòng mình. Vuốt lên mái tóc cô. Hạ Trúc Băng đen mặt. Tên này, hắn xem cô là thú nuôi hay sao. Trịnh Diệc Phàm đưa mắt nhìn Hạ Trúc Băng, mãi lúc sau mới lên tiếng
"Sao em lại đến sớm thế. Không phải đang trong trường sao"
Hạ Trúc Băng đáp
"Thì sao. Tôi đến tìm anh sớm hơn không được sao"
Trịnh Diệc Phàm không che dấu vẻ vui mừng, toe toét cười. Người đàn ông này có phải hay không quá là giống con nít đi.
" Bây giờ chúng ta đi đâu?? "- Hạ Trúc Băng hỏi
"Em muốn đi đâu thì đi đó"- Trịnh Diệc Phàm đáp,mắt không rời khỏi cô, tay thì vẫn tiếp tục vuốt ve đầu cô
Di động đột nhiên reo. Hạ Trúc Băng mở ra xem, là Thiên Nhị đánh tới. Cô nhăn mày, không có việc quan trọng họ sẽ không gọi cô. Trịnh Diệc Phàm vốn đã biết thân phận cô nên cũng không cần kiên kị. Cô thản nhiên bắt máy, Trịnh Diệc Phàm nhướng mày. Cô như vậy thản nhiên trước mặt hắn sao
"Alo, tôi nghe"
"Tiểu Băng cậu đang ở nơi nào??? "- Hồng Thiên Nhị không giấu được kích động
" Chuẩn bị ăn trưa. Sao thế??? "
" Tần ca ca về nước rồi. Cậu có đến đón không "
Hạ Trúc Băng mới chợt nhớ ra, gần đây nhiều việc nên cô quên mất
"Phong ca ca về nước, tớ quên mất tớ đến ngay. Các cậu đang ở đâu. Tớ liền đến ngay"
" Sân bay quốc tế. Cậu mau đến nha. "
" Được tớ đến ngay"
Hạ Trúc Băng còn đang vui mừng, quay qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-cua-tong-tai-mau-lanh/1478952/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.