Phedra, trước khi mẹ tớ mất, bà ấy nói tớ cần phải nhận lại gia đình của bà ấy.
Tần Vô Song lần đầu tiên nói với Phedra những lời này, chuyện này cô luôn giấu kín không để ai biết nhưng khi thấy người đó thì cô lại nhớ đến.
- Kie, cậu thật sự còn gì giấu tớ vậy....
- Phe tớ...mệt lắm khi về nước B tớ sẽ kể cho cậu.
Tần Vô Song rất tin tưởng Phedra, cô ấy đã lo lắng và coi cô như người thân, cô cũng nên mở lòng mình ra rồi, 13 năm rồi cô phải thực hiện mong muốn của mẹ tìm ra gia đình thật sự của bản thân.
.............
Máy bay hạ cánh sau nhiều giờ.
Phedra và Tần Vô Song mệt mỏi.
Về đến biệt thự riêng, Tần Vô Song không cần uống thuốc mà trực tiếp ngủ luôn.
.......
Cô ngủ một mạch tới sáng hôm sau.
Tần Vô Song thức dậy cô như thường lệ đi vào phòng vệ sinh cá nhân, cô vừa mở cửa bước ra thì...
- 'Rầm'.
- Kiera chúng ta đi ăn sáng.
Phedra mở cửa hưng phấn nói to.
- Này, mới sáng thôi cậu đừng làm ồn.
Tần Vô Song nói cô bước đến phòng lấy quần áo để thay.
- Ô, Kie mắt cậu...
Phedra không nói Tần Vô Song cũng không chú ý hiện giờ cô không dùng lens.
- Đây là màu mắt thật sự của tớ.
- Thật đẹp nha.
Phedra cảm thấy màu mắt này thật sự trông rất đẹp khác với màu hổ phách thông thường, nhìn nó rất quý tộc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-binh-tinh-lai-chut/2798482/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.