Anh gọi bác Lý tìm một hầu nữ nhanh nhẹn đến mặc đồ cho cô.
Do thuốc lần này cô uống đến hai viên nên tác dụng làm cho cả quá trình mặc đồ cô vẫn không hay biết gì.
Người hầu nữ thay đồ cho cô là Tiểu Tranh, cháu gái của bác Lý. Cô khi nhìn thấy những vết thương trên người Tần Vô Song thì hơi ngạc nhiên, nhìn bề ngoài Tần Vô Song có vẻ hoàn hảo nhưng không nghĩ cô lại từng bị thương nhiều đến thế.
Sau khi thay váy ngủ cho cô thì Tiểu Tranh đi ra ngoài.
Tần Vô Song nằm trên giường ngủ. Tề Thiên Mặc tắm xong bước ra. Nhìn thấy cô nằm trên giường hơi thở đều đều.
Dáng vẻ khi này của cô rất yên tĩnh, không còn dáng vẻ lạnh lùng thường thấy.
Anh nằm xuống cạnh cô, tay với lấy tấm chăn ấm áp phủ lên thân hai người. Mùi hương từ người cô tỏa ra thật dễ chịu, có cô nằm bên cạnh Tề Thiên Mặc nhắm mắt từ từ ngủ.
Gió đêm thật lạnh, nhưng hình ảnh hai người nằm trên giường lại ấm áp lạ thường.
..........
Sáng hôm sau.
Tần Vô Song tỉnh dậy, dụi dụi đôi mắt.
Không phải cô đang tắm sao, bây giờ đang ở đâu vậy?
Cô hỏi trong đầu, quay sang nhìn bên cạnh thấy Tề Thiên Mặc mắt vẫn đang nhắm lại nằm cạnh.
Cô khẽ nhíu mắt, lấy tay khẽ chọc chọc vào người anh ta.
Tề Thiên Mặc nhíu mày, mở mắt.
Tần Vô Song rụt tay lại, như cô chưa hề làm gì anh ta vậy.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-binh-tinh-lai-chut/2798406/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.