Tần Vô Song chọn trong túi sườn xám được một bộ đơn giản nhất. Đi vào phòng thay đồ, chứ nhà tắm Tề Thiên Mặc đang ở trong đó rồi.
Cạch.
Tề Thiên Mặc bước ra, chọn đại một bộ vest bình thường mặc vào, bộ vest thì đơn giản nhưng gương mặt của anh đủ để nó trở nên đặc biệt rồi.
Tần Vô Song thay đồ xong mở cửa bước ra, cùng lúc đối diện với anh ta.
Cô đang mặc bộ sườn xám màu thủy mặc, pha chút xanh. Mái tóc chưa buộc xõa đến gần lưng.
Tề Thiên Mặc nhìn cô hơi đờ, lần đầu anh thấy cô mặc sườn xám, không nghĩ lại đẹp đến vậy.
- Khụ...
Anh ho một tiếng, tiếp tục chỉnh sửa bộ vest. Sau đó mở cửa đi ra ngoài. Anh vừa đi là Tiểu Tranh chạy vào. Trầm trồ trước hình dáng khi mặc sườn xám của cô.
Sau đó buộc tóc, chọn giày.
Khi thấy mọi thứ đều ổn rồi thì Tần Vô Song đứng dậy định đi ra ngoài. Cô thấy chỉ là đi bữa đấu giá thôi trang điểm thế này là hơi quá rồi.
- Tiểu thư, chị không cần bôi son sao?
Tiểu Tranh cầm thỏi son hỏi.
- Không cần đâu.
Môi của Tần Vô Song vốn có màu hồng hồng sẵn nhìn thấy đẹp không nhất thiết phải tô son lên để tăng phần quyến rũ.
Tiểu Tranh liền để thỏi son lại, chạy theo cô.
Khi cô bước xuống thì không chỉ Tề Thiên Mặc, những người hầu xung quanh giờ mới thấy vẻ đẹp của cô sắc xảo đến mức nào.
Bộ sườn xám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-binh-tinh-lai-chut/2798392/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.