- Cô là ai? ở đây có chỗ cho cô lên tiếng sao?
Dirich quát lớn, ra vẻ uy nghiêm, cùng chút uy lực. Nhưng chút này có gì so với Tần Vô Song chứ?
- Tôi ư? chỗ này ghi chữ cấm tôi nói sao?
Cô bẻ lại hắn, cho dù ông ta là chủ nơi này đấy thì sao.
- Đây là Andrewor\, đây là nước Anh là địa bàn của tôi\, cô còn không bằng hạt cát ở đây!
Ông ta hét lớn.
- Ồ vậy sao! Từ khi nào Anh quốc thành địa bàn của Andrewor vậy?
Giọng nói không to không nhỏ truyền đến, hết sức thích thú cùng khinh bỉ trong lời nói. Tần Vô Song nhận ra giọng nói này.
Eric đi chậm, gương mặt cười nhưng nụ cười chứa đầy sự nguy hiểm. Ông ta dám nói cháu gái bảo bối của anh không bằng hạt cát sao? được..rất gan..10 điểm cho sự gan dạ.
- ..Cậu..cậu Eric..!
Dirich lẫn Liễu Thanh đều hơi kiêng dè Eric. Họ sao lại xui xẻo đến nỗi gặp phải người này ở đây chứ, lần này lỡ miệng không chừng hắn ta sẽ ghi thù mất.
- Cậu chưa về sao?
Tần Vô Song quay sang hỏi, cô vừa thấy Eric rời đi rồi mà sao lại xuất hiện.
- Tí có chuyện cần hỏi con.
Eric quay sang, gương mặt hiền hòa hơn. Đối mặt với cô anh như một người bình thường còn khi quay phắt sang hai vợ chồng kia thì biểu cảm khuôn mặt trở nên lạnh lẽo hơn bất cứ khi nào.
Liễu Thanh và Dirich đang nghĩ xem liệu Tần Vô Song và Eric
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-binh-tinh-lai-chut/2798350/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.