Anh...ngủ đi.
Tần Vô Song vùi người vào ngực anh, cái tên này toàn nói mấy chuyện không đâu.
- Ừm..ngủ ngon.
Tề Thiên Mặc không trêu cô nữa, hôn nhẹ cô nhắm mắt. Cô ngửi được hương thơm từ thân thể anh.
- Mặc ông bà...liệu có ghét bỏ em không?
Cô nói bằng hơi, giọng nói nhè nhẹ nhưng phảng phất sau câu nói lại là tâm trạng buồn bã của Tần Vô Song.
- Không đâu, đừng nghĩ tiêu cực như vậy.
Anh khẽ nói, giọng dịu dàng hiếm có.
- Em rất lo.
- Ngủ đi, đừng lo mọi chuyện sẽ ổn thôi.
.............
Sáng hôm sau.
Tề Thiên Mặc và Tần Vô Song đi theo người của Eric. Biệt thự lớn của Windsor tuy nằm cách xa thủ đô nhưng thật sự giá cả của một miếng đất ở đó đủ để một người sống cả đời, huống chi cả một biệt thự rộng đến hàng ngàn mét vuông như thế này.
Biệt thự của Windsor xa hoa không khác gì Tề gia có khi còn gần bằng cung điện của quốc vương Anh quốc nữa.
Tần Vô Song cũng hơi bất ngờ trước độ xa hoa rộng lớn của nó, trong lòng lại nghĩ nếu mẹ sống trong gia đình thế này sẽ như thế nào.
Mải nghĩ xe của hai người đã đi vào khuôn viên biệt thự.
Tề Thiên Mặc đỡ cô xuống, khiến cô há mồm trước hành động thế này của anh.
Hai hàng người hầu đã đứng trước cửa đợi sẵn. Một người đàn ông trông đứng tuổi đi lên trước phải chăng là quản gia đi, cung kính cúi đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-binh-tinh-lai-chut/2798346/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.