Thật ra cũng không có gì, chẳng qua có lần cô làm nhiệm vụ, hôm đó vô tình chạm trán cùng Lam Bình con trai Lam Thắng lam bang chủ, hắn ta lúc đó hình như đang say, mà xui xẻo thay mục tiêu nhiệm vụ lại là người quen của hắn.
- Xui xẻo.
Mặt Tần Vô Song chán ghét thấy rõ, cô nhìn hai con heo say rượu ôm nhau nằm trên sofa quán bar, chán không muốn ra tay.
- Khò..khò
Còn ngáy nữa, gớm quá.
Tần Vô Song xác nhận lại, tên nằm bên trái là Lam Bình còn tên kia là mục tiêu. Cô thấy hơi đơn giản chỉ cần thủ tiêu tên kia là xong, dù sao con lợn ngủ như chết Lam Bình kia cũng không biết gì.
Dù sao hắn cũng đang say rượu, xử lý nhanh rồi đi thôi, cô thật ghét nơi này ầm ĩ chết mất.
Không chần chừ cô rút dao tặng cho tên kia một nhát vào tim, chết không kịp hấp hối. Còn tên Lam Bình xem như hắn ta vô tình có mặt, thôi thì cô cũng giúp hắn, Tần Vô Song kéo hắn lết trên sàn ném vào phòng tắm. Vậy là có lòng tốt rồi, thường thì cô sẽ mặc kệ nhưng nghĩ lại dù sao cũng là Lam bang, cô giúp hắn tí.
Tần Vô Song vừa ném hắn quẳng vào bồn tắm đầy nước thì hắn cũng sực tỉnh.
- A..a cô là ..ai?
Hắn nặng nề mở mắt nhìn cô trước mặt đề phòng.
- Mau thay đồ rồi cút đi.
Cô nhắc nhở rồi quay đi biến mất khỏi phòng bao, để lại Lam Bình ngơ ngác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-binh-tinh-lai-chut/2798328/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.