Chương trước
Chương sau
Mặt lão ta chấn động không ít, còn hai cô gái vẫn dửng dưng.

Tề Thiên Mặc nhìn Tần Vô Song, hai người đồng loạt nhếch mép giao tiếp ánh mắt, hiểu ý nhau.

Liên Thần nhìn qua Calyn bị trói ở đó, người không vết tích bị thường thì thầm thở phào, nhẹ nhõm hơn hẳn anh còn lo cô bị hành hạ cơ.

- Tề...Tề Gia..Liên bang chủ hai người sao lại ở đây cơ chứ?

Lão Exam lắp bắp, người đã đổ mồ hôi từ lâu.

- Lão già, ông chán sống!

Tề Thiên Mặc lười nói, ông ta không tự nhìn sao anh đến đây vì lão chắc. Liên Thần nói giọng như muốn chặt ông ta làm đôi, không là chặt làm nghìn mảnh.

- Ông già rồi nên hồ đồ sao? lại dám giữ người của Deathwish.

Phedra lớn tiếng, cô thật chán lão ta mà già rồi nên lẩm cẩm sao. Kiera mà cũng dám động cũng chịu.

- Song! qua đây.

Lời nói nhẹ như tơ của Tề Thiên Mặc.

Tần Vô Song cười nhẹ, nhẹ nhàng chống tay đứng dậy nhưng do ngồi hơi lâu nhưng chân cô có hơi tê có chút run rẩy, cô đỡ Calyn đứng cùng trước ánh mắt không thể tin nổi của đám thuộc hạ và lão Exam.

- Làm..thế nào chứ, sao có thể?

Lão Exam đã trói cô kỹ rồi mà, hai tên thuộc hạ bên cạnh không giữ cô sao, sao có thể trơ mắt chứ.



- Chúng mày còn không giữ cô ta lại!

Lão ra lệnh cho hai tên bên cạnh nhưng không nhúc nhích.

- Bọn mày đâu, ra cho tao.

Hắn ta hét lớn nhưng vẫn không có bóng dáng tên nào ló ra, liền lặp tức lạnh người sững sờ. Tư Ngọc đứng cạnh nhận ra điều này từ lâu mặt không biểu cảm nhìn bộ dạng ngu ngốc của lão.

Quả ngu ngốc! chủ nhân đoán đúng rồi.

- Sao..chứ..Tề Thiên Mặc mày đã làm gì?

Ông ta tức tối mà gọi thẳng tên của Tề Thiên Mặc. Bất chợt một thư gì đó sắc bén lạnh cứng kề ngay cổ của Exam khiến lão ta giật mình cứng đờ.

Con dao sắc bén của Tần Vô Song dí sát cổ họng lão, tất cả mọi người đều hơi ngạc nhiên trừ Tề Thiên Mặc nhưng đều hiểu hành động này của cô là vì Tề Thiên Mặc.

- Kiera..có gì từ từ nói mau bỏ nó ra..

Ông ta run rẩy nói, đôi đồng tử hổ phách của cô lóe tia sát khí, toàn thân tỏa ra khí tức chết người ngay cả Tư Ngọc đứng gần đó còn cảm thấy lạnh người.

Tần Vô Song không nói, con dao càng dí sát vào cổ lão, lão ta nhìn qua Tư Ngọc cầu cứu, cô ta cũng bất đắc dĩ định lao đến.

- Đừng chứ.

Phedra đã lao đến nắm tay cô ta lại, hai người thế thành ra giao đấu một trận, tốc độ lẫn sức của Phedra có thua Tư Ngọc nhanh độ nắm bắt của cô rất nhanh, liền nắm bắt các động tác của cô ta mà phản đòn lại.



Phía này Tề Thiên Mặc không có động tĩnh gì, im lặng quan sát nhưng đáy mắt anh đầy sự tức giận khó nhận ra, bởi vì vết thương trên cổ Tần Vô Song đã lọt vào mắt anh.

- Gia chủ, đã xong người cũng đã đem đến.

Trác Nhiên đi vào nói nhỏ với Tề Thiên Mặc, anh liền gật đầu.

- Dẫn đến đi.

Trác Nhiên cúi đầu, ra hiệu tay, một đám thuộc hạ đi sau dẫn một người đàn ông độ hai lăm đi vào, đẩy đến trước mặt Exam.

Vẻ mặt lão ta cứng đờ nhìn người đàn ông ánh mắt hiện vẻ đau xót.

Còn một người nữa cũng sững sờ khi nhìn thấy hắn ta, ánh mắt cô xen lẫn giữa thương xót và căm hận.

- Cha..con con..

Người đàn ông lắp bắp, mắt không dám nhìn thẳng vào Exam như chột dạ.

- Mày đã làm gì Himer của tao..hả?

Lão ta hét lớn, nổi nóng muốn xông lên cổ liền bị vật nhọn cứa vào, giật mình thụt lại.

- Dao của tôi vẫn đang chờ ông tiến thêm bước nữa đó.

Tần Vô Song càng ghì con dao mạnh hơn, nụ cười dần trở nên tà ác.

- Cha mất hết rồi, người dừng lại..đi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.