Tần Vô Song không ghét bỏ đứa trẻ trong bụng, trái tim cô như được sưởi ấm. Cảm giác có đứa bé thật kỳ lạ, cô vẫn chưa thể hình dung được thật sự có một sinh linh bé nhỏ nằm trong bụng mình.
Tề Thiên Mặc ôm chầm lấy cô, vòng tay rắn chắc bao bọc lấy cả thân thể Tần Vô Song.
- Vô Song.
- Vâng.
- Lấy anh nhé.
Câu nói của Tề Thiên Mặc làm Tần Vô Song giật mình, lời nói có chút gấp gáp nhưng lại rất chân thật. Tề Thiên Mặc đã phải nghĩ đi nghĩ lại mãi mới dám nói. Anh vốn dĩ muốn tạo bất ngờ cho cô nhưng khi thấy cô tỉnh lại thì không kiềm được mà muốn nói ngay trước mặt cô như vậy.
Không quỳ không nhẫn không cầu kì nhưng lại làm Tần Vô Song vui đến ngớ người, cô không nghĩ mình có thể nghe được ba chữ này phát ra từ miệng của Tề Thiên Mặc.
- Mặc...
- Tần Vô Song, cho dù em có không đồng ý thì cả đời này của em cũng chỉ thuộc về anh. Đó không phải câu hỏi, tất nhiên em không được từ chối.
Tề Thiên Mặc rất sợ, sợ cô không đồng ý. Anh đã sớm yêu cô đến tận xương tủy, cho dù như thế nào anh cũng nhất quyết lấy cô cho bằng được.
- Quá khứ của em, anh không thể can thiệp nhưng tương lai anh sẽ làm mọi thứ để em sống cuộc sống em mong muốn.
Tề Thiên Mặc ôm chặt Tần Vô Song, từng chữ thốt ra đều khiến cô xúc động. Cô cũng vậy, Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sat-thu-binh-tinh-lai-chut/2798298/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.