“Chị sao vậy?”
Phó Mộng im lặng suy nghĩ mấy giây buông ra một câu: “Chị muốn nhìn xem thần tượng của mình có phải là một người nhan khống hay không.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Cô ‘Ô’ một tiếng, im lặng trong chốc lát: “Nhìn ra được gì không?”
Phó Mộng gật đầu nghiêm túc: “Nhìn ra được rồi.”
“Kết quả là gì?”
Phó Mộng ôm Lê Nhất Ninh kêu gào: “Kết quả chính là nếu chị là đàn ông chị cũng sẽ thích
gương mặt này của em chứ sao! Hình như làm một diễn viên có gương mặt này của em thồi, chị cũng có thể chấp nhận được.”
Không có tác phẩm không quan trọng, có nhan sắc thôi là đủ rồi, thỉnh thoảng mặc quần áo đẹp đi tham gia show hoặc hoạt động gì đó, ngắm nhìn thôi cũng đủ khiến người ta no mắt rồi.
Lê Nhất Ninh:”???”
Cô nhìn vẻ mặt này của Phó Mộng, trong phút chốc thật sự không biết nên đáp lại như thế nào.
Nghĩ vậy, Lê Nhất Ninh sờ gương mặt của mình, nhân lúc Phó Mộng khồng chú ý bèn gửi một tin nhắn cho Hoắc Thâm.
mặt này của em sao?]
Hoắc Thâm: [?]
Sau khi Lê Nhất Ninh nhìn thấy mình vừa gửi gì đi thì giật mình phản ứng lại bản thân hỏi một vấn dề ngốc thế nào.
Số phụ nữ đẹp Hoắc Thâm từng gặp nhiều không đếm xuể, cho nên anh không thể là người nông cạn như vậy.
Lại nói cô không tin Hoắc Thâm là người dan
ông như vậy sẽ bị hấp dần bởi gương mặt xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399441/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.