Nhất Ninh giống như được đả thông hai mạch Nhâm Đốc, nhìn anh bằng đôi mắt sáng ngời.
“Anh ” Cô nuốt nước miếng, nghẹn một cái fôi
hỏi: “Hoắc Thâm vẻ mặt cùng giọng điệu này của
anh, đừng nói anh đang ãn giấm của Mộ Tùng Nam đấy nhé?”
Hoắc Thâm: ” ”
Anh vẫn giữ im lặng như cũ.
Lê Nhất Ninh biết bản thân đoán đúng rồi, loại tâm tình vui sướng đó phút chốc lại tăng nhiều thêm một chút. Khóe môi cô cong lên, nhịn không được đắc ý nói: “Em với anh ta không có gì được không, hơn nữa chỉ mới quen hôm qua, loại giấm này anh cũng ăn?”
Cô nói hăng say, tự mình vui vẻ một mình.
“Trước kia em còn cho rằng anh ” Lê Nhất
Ninh nói tới một nửa thì kẹt hết ở trong cổ họng.
“Anh làm sao?”
Hoắc Thâm đứng trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống cồ.
Lông mi Lê Nhất Ninh run rấy, ngập ngừng ấp úng nói cho xong mấy chữ cuối cùng: “Cho rằng anh không để ý những chuyện này.”
Hoắc Thâm dõi theo cò, đột nhiên mỉm cười: “ừm.”
Lê Nhất Ninh: “???”
Cô liếc Hoắc Thâm, dáng vẻ không tin.
Sắc mặt Hoắc Thâm tự nhiên giống như nhìn không ra gì khác thật.
Chốc lát sau, Lê Nhất Ninh bại trận.
Được thôi, Hoắc • tổng tài bá đạo • Thâm không bằng lòng thừa nhận bản thân đang ghen, thân làm bà xã ‘thấu hiểu lòng người’, Lê Nhất Ninh cô tuyệt đối không vạch trần.
Cô mỉm cười, lộ ra tám cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399402/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.