Hoắc Thâm bóp chân mày, có chút muốn cười: “Nói đi, muốn làm gì.”
“Mẹ tôi..... bảo chúng ta về nhà ăn cơm.”
Hoắc Thâm ngớ ra, hoàn toàn không nghĩ tới là chuyện này.
Anh cúi đầu nhìn người đang sầu não, ho một tiếng: “Buổi tối hay là buổi trưa?”
“Có lẽ đều được cả.”
Hoắc Thâm gật đầu, nhàn nhạt nói: “Vậy sau khi kết thúc tôi vê đón em”
Nghe xong, mắt Lê Nhất Ninh vụt sáng, kinh ngạc nhìn anh: “Anh đồng ý rồi?”
Hoắc Thâm nhếch môi, bất lực nhìn cô: “Là cái gì khiến em cảm thấy tôi không đồng ý?”
Lê Nhất Ninh: “......"
Đối diện với đôi mắt đang đánh giá đó của Hoắc Thâm, cô cố gắng tìm cái cớ cho mình: “Chính là...... thấy anh khá là bận.”
Cô cười khan hai tiếng, chuyển đề tài: “Ngày mai là hoạt động của công ty sao.”
Hoắc Thâm liếc nhìn cô, nhàn nhạt nói: “Xem ra em không theo dõi thật rồi.”
Lê Nhất Ninh: “?”
Giọng nói của Hoắc Thâm lạnh nhạt, bỏ lại một câu: “Chạy show”
Nhìn theo bóng lưng rời khỏi của Hoắc Thâm, Lê Nhất Ninh không hiểu vì sao cảm nhận được một tia oán giận nho nhỏ.
Người đàn ông này đang tức giận sao??
Còn có, gì mà 'xem ra em không mấy theo dõi thật, theo dõi cái gì chứ?
Lê Nhất Ninh dùng cái đầu dưa nhạy bén của mình để suy nghĩ.
Theo dõi Hoắc Thâm?!
Cô nghẹn một lúc, bản thân rảnh rỗi theo dõi anh làm cái gì.
Bỗng trong đầu cô lóe lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399341/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.