Không chỉ có fan của phòng trực tuyến, ngay cả tổ đạo diễn cũng ngây người tại chỗ hoảng hốt nhìn ngựa từ đâu đột nhiên xuất hiện.
Đây là Lê Nhất Ninh…… Mượn được ngựa thật rồi??!! Hơn nữa còn nhiều như vậy?!
Khí thế hùng hổ này giống như là mượn cả chuồng ngựa tới.
Lê Nhất Ninh không để ý vẻ mặt của người khác, cô xoay đầu nhìn đạo diễn: “Đạo diễn, tôi có thể đi tới địa điểm với anh Lâm rồi phải không?”
Đạo diễn: “…… Đương nhiên là được.”
Lê Nhất Ninh nhìn về phía người cưỡi ngựa qua đây, hạ giọng nói hai câu: “Anh đưa bọn tôi qua đó nhé.”
“Được, hành lý của tiểu thư ở đâu?”
“Hai cái đó là của tôi, cái này là của vị nghệ sĩ này.”
“Để tôi sắp xếp, tiểu thư lên ngựa đi.”
“Được.”
Lê Nhất Ninh nhìn Phương Văn Lâm: “Anh Lâm, anh biết cưỡi ngựa không?”
Phương Văn Lâm ngây người, vội vàng nói: “Biết.”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh cười cười: “Vậy anh đi với em qua đó trước nhé, mấy con ngựa còn lại để cho bọn chị Lâm Du, còn có mấy dân chăn nuôi đó có thể dạy bọn họ, em không rõ họ có biết cưỡi ngựa hay không.”
“Không sao cả.”
Mấy người còn lại đi khá xa để mượn ngựa, căn bản không chú ý tới bên này còn có điều kinh ngạc đang đợi họ.
Đợi lúc Lâm Du và Tề Thao trở lại, Lê Nhất Ninh và Phương Văn Lâm đã đi rồi.
Hai người sau khi hỏi tình hình xong, ngỡ ngàng cưỡi ngựa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399298/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.