Hai người đối mắt nhìn nhau, gương mặt điển trai của người đàn ông hiện rõ trước mắt, Lê Nhất Ninh ra vẻ kinh ngạc chớp chớp mắt, vui vẻ nói: “Cảm ơn cảm ơn.”
Hoắc Thâm: “……”
Vẻ mặt anh cứng nhắc, cứng rắn nói: “Cần gì thì gọi người làm.”
“…… Ồ.”
Lê Nhất Ninh hiểu rõ gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Nhìn bóng lưng người đàn ông biến mất, Lê Nhất Ninh lắc ly nước trong tay khẽ cười một tiếng.
Nhỏ mọn.
Thật ra cô chỉ muốn nhìn xem Hoắc Thâm là im lặng không quan tâm hay là như thế nào. Không ngờ tới người này còn khá tốt bụng.
Lê Nhất Ninh tự cho rằng là tốt bụng, chứ không phải là thứ gì khác.
Hoắc Thâm ra khỏi phòng ngủ thì đi thẳng tới thư phòng.
Sau khi nghe người quản lý báo xong lịch trình tiếp theo, anh im lặng mấy giây rồi nhìn về phía Dư Hưng.
“Hà Thánh Nguyên cái tên này từng nghe nói chưa?”
Dư Hưng đang nói hăng say, bỗng nghe thấy một cái tên xa lạ thì sững người lại: “Ai?”
Hoắc Thâm nhíu mày lặp lại lần nữa: “Hà Thánh Nguyên.”
Dư Hưng nghĩ ngợi: “Không quen, sao thế?”
“Điều tra một chút.”
Nghe xong, Dư Hưng nhướng mày hơi bất ngờ: “Điều tra cái gì? Cậu có hứng thú với người này sao?”
Hoắc Thâm không lên tiếng, chỉ cho anh ta một ánh mắt cảnh cáo.
Dư Hưng vui vẻ, nói năng lộn xộn: “Không phải, bây giờ tôi lên baidu điều tra cho cậu.”
Làm tới được chức quản lý này rồi Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399296/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.