Nói xong, Lê Nhất Ninh cúp máy ngay.
Giản Viên Viên ở bên cạnh nghe hết tất cả, phì cười nói: “Sao mình cảm thấy Đồng Nhiễm này…… có một loại cảm giác nói không nên lời là sao?”
“Cô ta gọi điện thoại cho cậu ngoài mặt là quan tâm hỏi han…… thật ra là muốn nghe ngóng xem hiện tại cậu đã ký với công ty nào?”
Lê Nhất Ninh lắc đầu: “Không xác định.”
Trông Đồng Nhiễm như là có ý tốt nhưng quan hệ giữa Lê Nhất Ninh và cô ta không tốt đến vậy, thậm chí còn từng tàn ác chĩa mũi nhọn vào cô ta, lúc này lại gọi điện tới khuyên nhủ như vậy, nói thật — — cô không cảm thấy cô ta có ý tốt.
Ban đầu khi đọc tiểu thuyết cô đã luôn có cảm giác nhân vật nữ chính này không tốt như vậy, tóm lại — — không có cảm giác thoải mái khiến Lê Nhất Ninh thích.
Đương nhiên, tác giả muốn thiết kế như vậy cô cũng hết cách.
Nhưng mà bây giờ cô đã trở thành Lê Nhất Ninh rồi, tất nhiên cô muốn thay đổi kết cục của nguyên chủ.
Giản Viên Viên cũng không nói nhiều nữa, hai người ngâm mình thả lỏng ở trong suối nước nóng, sau đó còn để chuyên gia mát-xa chân một lúc để giảm cơn đau xót.
Sau khi mát-xa xong, Lê Nhất Ninh trực tiếp nằm trên giường ngọc ngủ mất.
Lúc tỉnh lại, Lê Nhất Ninh là bị tiếng nhảy ùm vào trong nước làm cho tỉnh dậy.
Cô mở đôi mắt nhập nhèm, vô ý thức ngẩng đầu nhìn qua đó.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399290/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.