Chương trước
Chương sau
Cô nghĩ bao nhiêu cách để giúp đỡ anh, từng chút từng chút, đặc biệt là buổi xét sử hôm nay, anh khắc cốt ghi tâm.
Có phải là cô…..
Lục Mặc Trầm như nhìn thấy một tia sáng mờ nhạt, yếu ớt, khiến cho bên trong cơ thể anh như có một sự kích động.
Tần Luật nhìn ánh mắt lúc này của anh, phức tạp hỏi, “ Mặc Trầm, câu vẫn đang là vị tình nghi, bây giờ phiên tòa đã kết thúc cậu sẽ bị đưa đến cục cảnh sát để phối hợp điều tra, rửa sạch sự tình nghi của mình, thời gian tạm giữ ít nhất là 5 ngày. Mà cô ấy, đã gửi đơn bảo hộ với cảnh sát, bây giờ đang được bảo vệ….mà cô ấy xin lệnh cấm lại gần là đối với cậu.”
Thật ra sự thật ở sâu bên trong, Tần Luật không nói ra, không nhẫn tâm nói ra, cái câu sự dịu dàng cuối cùng đó, ý của cô quá rõ ràng rồi.
Cặp lông mày của Lục Mặc Trầm sắc như dao, lệnh cấm lại gần đối với anh?
Qúy Tư Thần nhìn mấy vị cảnh sát cấp cao đang đi đến gần, anh ta thấp giọng an ủi, “ Không dễ dàng gì mà thắng kiện, yên tâm hoàn thành bước cuối cùng này đi, Lão nhị,lúc này đừng có mà chạy trốn, cô ấy đã xin đơn bảo vệ của cảnh sát rồi, cô ấy rất thông minh, phòng ngừa mấy tên tay chân báo thù, tôi sẽ cử người đi thăm dò bên cảnh sát, tìm hiểu về động thái của cô ấy. Hoặc cậu nên để cô ấy yên tĩnh hai ngày đi là tốt nhất.”
Lục Mặc Trầm cắn chặt môi, Cảnh sát đã gọi anh,” Lục tiên sinh, mời anh lập tức đến cục cảnh sát,chúng tôi thành lập đoàn điều tra án, cần sự phối hợp nghiêm túc của anh!”
Mặc Trầm khẽ quay người lại, anh lạnh lùng như băng đi theo cảnh sát,đi được hai bước, quay lại dặn dò Qúy Tư Thần, “ Nhanh chóng nghe ngóng xem bây giờ cô ấy đang được bảo vệ ở đâu?”
“ Vậy thì cũng phải mất mấy tiếng đồng hồ, cậu cứ đi đến cục cảnh sát trước đi, tôi cũng sẽ đi, toàn bộ vụ án đang hướng đến Thiên Dạ, tôi phải phối hợp với tổ chức, có thể sẽ giao lại Thiên Dạ.”
Mấy người anh em bọn họ đều cùng nhau đi đến cục cảnh sát.
Một quan chức cấp cao bí mật đến từ bộ quân sự gặp Qúy Tư Thần để nhận lấy toàn bộ chứng cứ phạm tội của Thiên Dạ.
Bận rộn đến tận 7 giờ tối, Qúy Tư Thần nhận được thông báo, chính là hai ngày tới, anh ta phải giao Thiên Dạ cho tòa án rồi.
Thiên Dạ bị giam ở khu quân sự thành phố B. Anh ta bây giờ phải tự mình đi hộ tống con tiện nhân này.
Gương mặt Qúy Tư Thần mệt mỏi, gọi mấy cuộc điện thoại cho cấp dưới, bảo cấp dưới chú ý đến cái bà gì mà Đại sư tỷ, đợi đến khi phiên tòa vụ án được xét sử lại, đám người này cũng có thể bắt đầu giải quyết một cách bí mật rồi, đề phòng bọn họ ở buổi xét sử cắn bậy!
Anh ta ở trước cửa cục cảnh sát, ủng quân đội thắp sáng trên mặt đất, trên tay là điếu thuốc, ngiên đầu nhìn Tần Luật, “ A Luật, anh nói thật đi,có phải trong lúc nghỉ xét sử giữa buổi anh đã đi tìm Vân Khanh, tình hình rốt cuộc là như thế nào?”
Tần Luật hơi nhướn mắt lên nhìn, vẻ trầm mặc.
Qúy Tư Thần nhìn tháy là biết chuyện không hay, “ Nói đi, Lão Nhị hiện tại đang ở phòng thẩm tra rồi.”
“ Cô ấy sẽ không gặp Mặc Trầm nữa, không biết được cô ấy đang có dự định gì, tôi chỉ cảm thấy, không được lạc quan, cho nên chúng ta cứ để cho Mặc Trầm ổn định đã.”
Qúy Tư Thần lấy điện thoại ra gọi cho cấp dưới, nghe thấy câu nói không lạc quan này, khiến cho bọn họ lo lắng một chút, đi theo mấy vị cảnh sát kia, bí mật quan sát chú ý đến Vân Khanh.
Điện thoại vẫn chưa kịp gọi đi, bên trong phòng thẩm tra, giọng trầm của một người đàn ông đột nhiên hét lớn, “ A Luật!”
“ Mặc Trầm gọi tôi?” Tần Luật nghiêng đầu, chau mày nhìn.
Qúy Tư Thần gật đầu, hai người bọn họ nhanh chóng vào phòng thẩm tra, bên trong phòng thẩm tra,Lục Mặc Trầm một tay nắm lấy mái tóc, đột nhiên ngã lên bàn, tay kia đang nhần mạnh vào lồng ngực bên trái, lông mày anh nhíu lại, hô hấp khó khăn.
Tần Luật cho rằng anh lại phát bệnh rồi? Anh ta nhanh chóng bảo Cảnh sát để anh ta vào trong, cảnh sát cũng không biết đang có chuyện gì xảy ra, áo sơ mi của người đàn ông bị mồ hôi làm cho ướt đẫm, lọ ra những khối cơ bắp rắn chắc.
“ Sao lại như thế này?” Qúy Tư Thần chạy vội vào trong
Lục Mặc Trầm nhắm chặt mắt, miệng mím chặt thành một đường, gương mặt không có biểu cảm gì, thấp giọng nói, “ Nhanh chóng đi tìm cô ấy, tôi thấy tim mình đập rất nhanh, vừa nãy đột nhiên lại bị như này.”
Khóe mắt anh có chút đỏ, “Tìm thấy cô ấy, tôi luôn cho rằng đó không phải chuyện đơn giản, nhanh lên!”
Tần Luật giật mình, nhìn Qúy Tư Thần, nói, “ Có phải vừa nãy trong phòng thẩm tra đã nói đến từ gì không Mặc Trầm?”
“ Không phải, nghe tôi đi, mau đi!” Người đàn ông hằng giọng nói, nói với giọng lạnh lùng.
Qúy Tư Thần ngơ ngếch gất đầu, chân bước dài và nhanh ra khỏi phòng, “ Cậu gấp gáp cái con mẹ gì cơ chứ, lão tử đây sẽ đi gặp người của tôi ngay lập tức đây!”
Tần Luật vẫn ở lại, an ủi người đột nhiên trở nên kích động này.
……
Ban đến bầu không khí tĩnh lặng như nước.
Tại một khu nhà phổ thông ở thành phố S, đơn nguyên 3, cả một tòa nhà này đều không có ai,tầng 5 có ánh đèn sáng, có bốn vị cảnh sát đeo súng đứng ở bên ngoài cửa.
Bên trong phòng có một vị nữ cảnh sát, đã 7 giờ 30 rồi, Vân Khanh vừa ăn xong bữa tối, đến phòng ngủ, trang bị đơn giản, cô không biết đây là đâu.
Cô vẫn chưa kịp hỏi phải ở đây bao nhiêu lâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.