Chương trước
Chương sau
11:30, xe đến công trường xây dựng Khu Thương mại Thành Tây.
Công trường đã bị vây lại, ba chiếc xe cảnh sát đang đậu bên lề, xung quanh có rất nhiều công nhân, họ tranh luận ầm ĩ và khóc lóc, tất cả đều đang gây rối.
“Lục tổng, anh xuống đây sợ không tiện.” A Quan cau mày, mặc dù mang theo đủ vệ sĩ nhưng cảnh sát đã đến trước, còn có vài phóng viên cũng tới.
Vốn đã chết người rồi, lại nảy sinh mâu thuẫn, dư luận không tốt.
Lục Mặc Trầm nhìn chằm chằm vào đám công nhân đang cãi nhau bên ngoài, nhíu mày lạnh lùng hỏi: "Rốt cuộc tại sao xảy ra chuyện?"
A Quan lập tức báo cáo "Ba giờ trước, có bốn công nhân đã chết! Lúc tin tức truyền đến tôi đã là 9 giờ, khi đó anh đang ở trên lầu ... Tôi lập tức liên lạc với quản lý đội kỹ thuật để tìm cách che giấu sự việc và không kinh động tới cảnh sát, nhưng không ngờ tin tức lại lọt được ra ngoài, cảnh sát đến quá nhanh! Còn có những phóng viên này! "
Lục Mặc Trầm nhíu mày, vẻ mặt lạnh lùng, tại sao lộ ra nhanh như vậy?
Khóe miệng anh cong lên một điệu cười giễu cợt. Là ai làm rò rỉ tin tức nhanh như vậy?
“Mau nói rõ chuyện gì đã xảy ra? Tại sao lại chết người? Đã xảy ra xung đột gì?”
"Trước khi anh thông báo quyết định dừng thi công khu thương mại. Đội xây dựng của chúng tôi bắt đầu thu xếp công việc thỏa đáng, cùng với bên Z thương lượng , sau đó sắp xếp công nhân. Trong đó phát sinh một vấn đề, khi đó, giám đốc kỹ thuật đã ký hợp đồng hai năm khi tuyển dụng công nhân, bởi vì việc xây dựng khu thương mại phải mất hai năm, điều đó đảm bảo sự ổn định của công nhân, bây giờ đột ngột hủy bỏ hợp đồng, cho nên các công nhân đã gây rối suốt mấy ngày nay."
"Mau gọi giám đốc công trình đến đây! Lúc đó tôi đã nói rằng nên thu xếp ổn thỏa và thanh lý bồi thường thiệt hại. Anh ta không hiểu lời tôi nói sao?", Lục Mặc Trằm hừ lạnh.
A Quan cũng biết đây chỉ là chuyện nhỏ, Lục tổng lẽ ra không cần lo lắng về nó, nhưng bây giờ chính chuyện nhỏ này lại xảy ra sơ suất.
Anh cúi đầu, "Lục tổng, giám đốc công trình từ một tiếng trước đã không thể liên lạc được rồi."
Lục Mặc Trầm trợn mắt u ám, ánh mắt giống như một mũi tên.
A Quan chửi mắng "Anh ta bỏ trốn rồi, chúng ta không biết anh ta đã nuốt số tiền thanh lý thiệt hại lớn hay công nhân nói bừa. Bốn công nhân này đã xô xát với đội kỹ sư và chết vì xi măng bê tông đổ xuống! Điều quan trọng bây giờ, là anh phải nhanh chóng liên hệ..."
Lục Mặc Trầm hiểu ý lấy điện thoại di động ra, gọi cho cảnh sát trưởng.
Trước tiên phải làm việc này lắng xuống.
Nhưng cảnh sát trưởng đối mặt với một nhân vật như anh, cũng cảm thấy rất khó xử, bởi vì tin tức đã bị phát đi rồi, một khi bị lộ ra ngoài thì rất khó để trấn áp.
“Lục thiếu gia, cậu vẫn phải làm theo đúng trình tự, khu thương mại này bên Z cũng đang nhìn chằm chằm, không thể làm nhỏ chuyện được, mong cậu hiểu cho, như này đi, cậu có thể yêu cầu xe cảnh sát rời đi trước, nhưng cậu phải đích thân đến Cục Công an một chuyến, cùng chúng tôi phối hợp điều tra, cậu cũng biết đấy, dư luận, cái thứ mà cậu đang dùng quyền lực để trấn áp, có thể sẽ phản tác dụng.”
Lục Mặc Trầm cau mày, cúp điện thoại.
Từng phút từng giây chạy đua với thời gian, đây dường như là một âm mưu.
Những việc rất nhỏ, khởi đầu nhỏ, nếu như anh không xử lý thích đáng thì rất có thể kéo theo một loạt nhưng hậu quả khó lường.
Bởi vì anh, anh đã trở thành mục tiêu của những con chó dữ.
Lục Mặc Trầm nhíu lại, trầm lặng dặn dò “Phái người canh chừng ở đây, đừng gây rối nữa! Bỏ ra một số tiền để bồi thường thiệt hại, lập tức mang tiền đi, xử lý tang sự một cách chu đáo vào sạch sẽ, trước tiên là vậy, tôi sẽ đi một chuyến đến Cục Công an.”
“Đó là triệu anh đến sao?” A Quan cảm thấy đây là một chuyện lớn.
Lục Mặc Trầm ánh mắt lạnh lùng chăm chú “Tôi trước đây chưa từng gặp phải đối thủ mạnh, dùng quyền lực là có thể giải quyết tất cả, hiện tại đối phương lợi dụng mưa nhỏ thổi gió lớn, được cái này mất cái kia, họ đang muốn thử xem có phải tôi có ba đầu sáu tay không? Được, sau khi đến Cục Công an xong, tôi lập tức có thể gặp Giang Thành Vũ tại cuộc họp cổ đông của Lục thị, cho anh ta thân phận trở thành cổ đông.”
“Ý anh là...” A Quan mở to mắt.
“Ông cụ đã ủy quyền cho Cố Trạm Vũ, Cố Trạm Vũ lợi dụng quyền lực để kéo một khoản đầu tư lớn cho Giang Thành Vũ, chi phí để giúp Giang Thành Vũ giành được 10% vốn cổ phần của Lục Gia. Chuyện này, ông cụ khẳng định không biết, nếu biết chắc sẽ tức chết.”
“Vậy mục đích của Giang Thành Vũ là gì?”
“Làm Lục thị sụp đổ, tin tức của Vân Khanh tuyệt đối đáng tin cậy, Giang Thành Vũ và lão gia có thù với nhau, anh đi điều tra xem, rốt cục là thù oán gì?” Lục Mặc Trầm liếm mạnh đôi môi mỏng của mình, nụ cười dập tắt “Bây giờ tôi sẽ đợi thủ đoạn của Thiên Dạ, bọn họ chia nhau gia hành động, xem cô ta sẽ giở trò gì ở công ty của tôi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.