Chương trước
Chương sau
Quý Chỉ Nhã đi thành phố Lâm tham gia bữa tiệc thiên kim tiểu thư, vẫn chưa tan cuộc, Bạch Vũ Linh gọi điện thoại tới, bảo cô ta mau trở về!
Quý Chỉ Nhã ù ù cạc cạc, buổi chiều lái xe trở về thành phố S.
Biệt thự nhỏ của Bạch Vũ Linh cách biệt thự Tây Uyển không xa lắm, Quý Chỉ Nhã đỗ xe xong, mới vừa bước vào cửa, một tiếng mẹ còn chưa hô khỏi miệng, trước mặt đột nhiên có một bóng đen phủ xuống, quạt qua, một cái tát rơi trên mặt.
Quý Chỉ Nhã che gò má bị đánh, ngẩn người, sau đó quay đầu liền nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Vũ Linh đang tối sầm xuống, nhìn chằm chằm cô ta.
“Mẹ! Mẹ làm gì!” Vành mắt Quý Chỉ Nhã đỏ lên rồi bật khóc, không thể tin được.
Bạch Vũ Linh khoanh tay, hơi thở cũng là không ổn định,bà ta đi tới trước bàn, ném thứ gì đó trong túi xách lên bàn, “Quý Chỉ Nhã, con thật sự là muốn người làm mẹ như mẹ đây tức chết! Tự mình xem đi, cho mẹ lời giải thích gì!”
Quý Chỉ Nhã khựng lại, cúi đầu đỡ cạnh bàn nhìn sang, ba bức ảnh, sơn trang Vân Đỉnh đêm đó, Cố Trạm Vũ ở trước cửa phòng cô ta, bức ảnh này còn bình thường, hai người chỉ là đang nói chuyện rất gần nhau.
Nhưng hai bức ảnh bên dưới, là đêm tết ông táo hôm đó cô ta kéo Cố Trạm Vũ, vào câu lạc bộ, còn có cuối cùng, mặt cô ta e thẹn ửng đỏ, dắt Cố Trạm Vũ từ trong ghế lô ra ngoài.
“Mẹ, con, đây....” Mặt Quý Chỉ Nhã trong chớp mắt trắng bệch, lại đỏ lên, “Mẹ, những thứ này, từ đâu tới? Ai nói cho mẹ biết?!”
Bạch Vũ Linh thất vọng cực độ nhìn cô ta, “Bức ảnh thứ nhất là người khác gửi cho mẹ, mẹ vừa nhìn thấy có gì không đúng lắm, lập tức bảo người đi điều tra, bức ảnh thứ hai, thứ ba là cắt từ video camera xuống! Tiểu Nhã, cứ không nhịn được, lại làm cùng Cố Trạm Vũ như vậy, con thật là khiến mẹ đau lòng, không có não, Cố Trạm Vũ là chồng Vân Khanh, thời khắc mấu chốt này, con dám vụng trộm sau lưng Lục Mặc Trầm, con điên rồi? Con lại cùng Cố Trạm Vũ ở sơn trang Vân Đỉnh...con vẫn luôn gạt mẹ!”
Trong mắt Quý Chỉ Nhã hiện lên vẻ bối rối, trong nháy mắt nước mắt chảy xuống, nắm chặt tay, “Đúng, con là điên rồi! Con cũng là người, mẹ, thành thật mà nói những năm này mẹ dẫn con leo lên không ngừng, con mệt rồi, đúng là, con si mê Lục Mặc Trầm, muốn ngồi vững vị trí phu nhân Lục này. Nhưng sau khi ở cùng với Cố Trạm Vũ một lần nữa, con mới cảm nhận được sinh hoạt nam nữ kích tình bình thường này, con không muốn cả đời đóng nắp ở bên cạnh Lục Mặc Trầm khô héo đến chết, dựa vào gì? Anh ta và Vân Khanh làm nhau lần nữa, con thì không thể tàn nhẫn trả thù anh ta? Anh ta trật đường ray với Vân Khanh, tôi liền trật đường ray với Cố Trạm Vũ! Huống chi, mẹ, chúng ta đều không ngờ Cố Trạm Vũ là cháu ngoại của nhà họ Lục, lão gia Lục xem trọng anh ấy như vậy, không bằng chúng ta bỏ Lục Mặc Trầm, Cố Trạm Vũ cũng sẽ là cây lớn nhất như thường, mục đích của mẹ cũng có thể đạt được, sau này chúng ta vẫn ở trên đỉnh cao quyền quý như thường...”
“Ngu xuẩn!” Bạch Vũ Linh lạnh giọng quát lớn, “Cố Trạm Vũ so với Lục Mặc Trầm, còn non. Tập đoàn Thịnh Thế của Lục Mặc Trầm, khoản tiền vốn năm đó của mẹ bao nhiêu, con xem bây giờ giá trị thị trường của nó bao nhiêu? Nước sâu đến nỗi mẹ đã không nhìn thấy đáy. Tiểu Nhã, mỗi nước cờ tốt *** đã bị con phá hỏng, mẹ thật là thất vọng cực độ, con cẩn thận nghĩ xem, bức ảnh này sẽ là ai gửi cho mẹ?”
Quý Chỉ Nhã đảo mắt, tiếp đó là sắc mặt thay đổi, “Nhưng Lục Mặc Trầm chưa bao giờ quan tâm cuộc sống riêng tư của con, thậm chỉ bảo con đi tìm người khác.”
“Nhưng người con tìm là Cố Trạm Vũ! Đây chỉ là một món quà nho nhỏ đáp lại của Mặc Trầm, không biết nó muốn nhắn nhủ với mẹ điều gì, nhưng có thể khẳng định là, nó có lẽ đã biết Vân Khanh và con là chị em, bởi vì con làm cùng Cố Trạm Vũ, năm đó các con lại cùng trường, Vân Khanh và các con cũng là cùng trường, một khi nó có phương hướng điều tra, thì không khó tra được, huống chi con còn kích động đi tìm phiền phức cho phòng khám của Vân Khanh, nó sẽ nghĩ thế nào? Nó sẽ tò mò tại sao con tràn đầy sự thù địch đối với Vân Khanh! Con căn bản chính là ngu ngốc khơi gợi nó nghi ngờ chuyện năm năm trước!”
Bạch Vũ Linh một lời nói thẳng, nhìn Quý chỉ Nhã, vẻ mặt u ám.
Đột nhiên, bên ngoài biệt thự có một người bước vào, một người đàn ông mặc vest đen, đi tới nói thì thầm vài câu bên tai Bạch Vũ Linh.
Bạch Vũ Linh nghe xong, vẻ mặt thay đổi lớn, tối sầm lại.
Quý Chỉ Nhã nhìn thấy, bất an hỏi, “Mẹ, sao thế?”
Bạch Vũ Linh tức giận không thể ngăn cản nhìn cô ta, nhíu mi tâm gấp gáp nói, “Người của mẹ mới vừa truyền tới tin tức, phát hiện Mặc Trầm phái người đi liên hệ với trung tâm giám định huyết thống uy tín thành phố S. Sợ rằng nó muốn làm giám định quan hệ mẹ con của con và tụi trẻ lần nữa!”
Cả người Quý Chỉ Nhã ngẩn ra, sắc mặt cũng chợt thay đổi, trong đầu trống rỗng, tay chân lạnh cóng rất lâu, cô ta từ từ đảo mắt, đột nhiên, nhớ lại lúc ở biệt thự đêm đó, anh giống như không cẩn thận kéo phải tóc cô ta....?!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.