Hi Tuyết cười quái dị nhìn cô ta, nói:
- Đúng
Cô nói tiếp
- Là một đặc công, cần phải hành động cần thận, không được sai sót nhưng có lẽ cô đã không làm được?.
Ánh mắt sắc bén của cô nhìn cô ta đầy ẩn ý khiến Mỹ Linh cô ta run rẩy. Cô nhếch một đường cong hoàng hảo trên môi, nói vs cô ta:
- Vậy tôi hỏi cô, nếu một đặc công không hoàn thành nhiệm vụ và bị phát hiện thì bị như thế nào?
- B..ị...bị giết
cô ta lắp bắp trả lời. Đúng, nếu nhiệm vụ bị thất bại thì đó là một đặc công thấp kém và sẽ bị giết chết.
Bởi vì, trong tổ chức, người cầm đầu không ai muốn người của chính mình thấp kém và đáng khinh thường nên theo luật lệ sẽ bị giết cho khỏi vướng bận.
Cô cười khẩy nhìn cô ta, chỉa súng vào tâm giữa trán cô ta, lạnh lùng nói:
- Vậy thì tôi sẽ giúp một tay.
Lên đạn, ngón trỏ bóp còi.
- Pằng
Trán cô ta thủng một lỗ, máu chảy ra nhìn ghê rợn, cô ta té xuống đất.
Mấy ả sợ hãi, la hét om sòm.
Liệt Dật nãy giờ im lặng bỗng đi lại chỗ cô, ôm eo cô cưng chiều nói:
- Tại sao em phải ra tay? Hạng người như ả ta dơ bẩn, làm dơ tay em.
Anh cầm súng vứt lên ghế, tay anh nắm lấy tay cô.
Ba người kia nãy giờ cứng đờ. Nhất Dương là người phản động nhanh hơn. Sát thủ Queen Black Rose? Phải, đó là người anh ta sùng bái nhiều năm, nghe danh mà chưa gặp mặt. Nhìn thấy cô, anh ta sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-quyen-ru-cua-trum-hac-dao/200534/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.