Cô đi về phía anh, ôm từ đằng sau lưng anh, mỉm cười một nụ cười ngọt ngào. Anh nhếch môi, vuốt ve đôi tay đang ôm anh.
Xoay người lại, anh ôm cô vào lòng, đôi môi mỏng của anh hôn vào bờ trán trắng xinh đẹp của cô. Mặt đối mặt có thể thấy đc hơi thở của nhau, anh địng hôn vào đôi môi của cô thì...
- Cốc... Cốc... Cốc.
Tiếng gỏ cửa vang lên ba lần, cắt đứt mờ ám của hai người, anh thần mắng một câu. Thấy cô còn đang mặc một chiếc khăn tắm, thân hình cao lớn của anh ôm cô để che cô đi.
- Vào đi.
Khi thấy cô đc che cẩn thận, anh khàn khàn giọng nói. Cánh cửa mở ra, quản gia Kim bước vào, khom người cúi đầu chào, không dám nhìn vì bà biết.
Tay bà đưa lên hai cái họp, một to một lớn. Liệt Dật lạnh lùng kêu bà để trên giường rồi phấy tay kêu bà lui ra. Bà cung kính khom người lui ra.
Cửa phòng đóng lại, cô thở phào nhẹ nhỏm, anh cúi đầu định tiếp tục làm chuyện ban nãy thì cô nói:
- Đừng... Coi quản gia Kim đưa cái gì kìa.
Anh vẻ mặt miễn cưỡng, buông cô ra. Cô đi về phía giường, anh đi theo sau, cô nhìn hai chiếc họp rồi nhìn anh.
Anh gật đầu, cô xoay qua, tay mở họp lớn, là nhãn hiểu Chanel nha. Vội mở họp, hình như là một chiếc váy. Cầm nó lên, thực sự rất đẹp nha.
Cô mở tới họp nhỏ, là một bộ trang sức của Harry Wiston với những viên pha lê trắng trong suốt. Cô nhìn anh, anh cũng nhìn cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-quyen-ru-cua-trum-hac-dao/1324829/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.