Thời gian thoáng một cái đã trôi đi. Trong khoảng thời gian này, Tô Nhã Kỳ mỗi ngày gò bó theo khuôn phép đi học, sinh hoạt. Khi Cuối tuần, thi thoảng ra ngoài đi dạo phố cùng Tịch Hạ, uống một chút trà chiều. Đương nhiên, còn có đôi khi đi ra ngoài chơi cùng Chú Hoắc. thời gian này luôn luôn rất nhanh, cái này không, khoảng cách sinh nhật của cô, cũng chỉ có hai ngày ngắn ngủi. Lòng Tô Nhã Kỳ cũng bắt đầu căng thẳng lên. Cô căng thẳng không chỉ là mười tám tuổi quẻ khảm này. Càng là, trong nhà từ trên xuống dưới bận rộn. Bố khi còn sống, sinh nhật hàng năm của cô cũng rất long trọng. Thế nhưng, cô chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ long trọng như thế. Đám người giúp việc bắt đầu bố trí sân bãi, trong nhà chuyên chở bằng máy bay tới hàng trăm triệu đóa hoa tươi mới, chỉ là để tô điểm. Hơn nữa, Chú Hoắc thế mà từ nước Pháp đã mời mấy đầu bếp làm điểm tâm tới. Đầu bếp, càng là mỗi ngày đều đang nghiên cứu menu, chỉ vì làm được tinh xảo nhất, để mỗi người đều hài lòng. bầu không khí Trong nhà đột nhiên liền trở nên đặc biệt bắt đầu nghiêm túc. Đến mức, cô mỗi ngày dưới lầu, đều không có người giúp việc nói chuyện cùng cô. Bởi vì, tất cả mọi người đang bận, bận đến không đếm xỉa tới cô. Ngay cả Bác Phan cũng là mỗi ngày đều đang kiểm tra món ăn, kiểm tra các loại phối liệu đưa tới. Lấy bảo đảm thập hoàn hảo. Tô Nhã Kỳ ngồi trong phòng, cả người đều có chút trạng thái mộng bức. Chỉ là một cái sinh nhật mà thôi. Mọi người có phải từ chuyện bé xé ra to không? Bầu không khí như thế này, khiến cô áp lực đặc biệt lớn. ‘Cộc cộc cộc’ Cửa phòng của cô bị gõ. Lập tức, cửa mở. Tô Nhã Kỳ quay đầu nhìn, thì không khỏi cười một tiếng “Chú Hoắc chú tan làm rồi ạ” Hoắc Vũ Hạo mỉm cười đi tới, nhìn về phía tấm thiệp trước mặt cô, hỏi “bạn em mời đều viết xong rồi chứ?” Tô Nhã Kỳ không nói chuyện, cắn đầu bút khi nhìn những tấm thiệp kia, có chút xoắn xuýt. “Sao thế?” Anh ngồi xuống nhìn về phía cô “xuất hiện vấn đề khó khăn gì?” “Không phải a……” Cô nhíu mày, nhìn về phía người đàn ông nói: “Trong lớp có mấy bạn rất tốt, nhưng…… Phần lớn cháu đều không quen biết……” Đi học đều lâu như vậy, rất nhiều bạn học mặc dù chỉ là cười cười, nhưng trò chuyện thực sự cũng không nhiều. Cho nên, rốt cuộc mời ai? Không mời ai, cô đều không nắm chắc được chủ ý. “Nếu như thích, thì em mời, nếu như không thích vậy thì không muốn mời, nhưng……” Anh nhéo nhéo khuôn mặt của cô “anh hi vọng cho em một tụ họp sinh nhật khủng lồ, anh hi vọng em trong ngày trưởng thành này, lấp lánh nhất, cũng như, anh cũng hi vọng càng nhiều người tới chứng kiến giờ khắc này, hiểu chưa?” Học viện Hải Châu nổi danh học viện giàu có. Tất cả mọi đánh giá, thì là không thể xoay quanh quấn hai chữ giàu có. sinh viên ở đây, bất kể là ai, tổ chức tụ họp sinh nhật đều là để chứng minh thực lực nhà mình. Tuyệt không để người khác khinh thường. Anh mặc dù khinh thường cách làm này. Nhưng, anh lại hi vọng, người phụ nữ của anh là hạnh phúc nhất nhận được sự ngưỡng mộ của người khác. “đó…… Toàn lớp đều mời?” Cô nhíu mày hỏi. “được!” Anh mỉm cười “nếu như em muốn, sinh viên đại học năm nhất đều có thể mời” “Không không không” Tô Nhã Kỳ vội lắc tay “không cần không cần, một lớp bọn cháu như vậy đủ rồi” Nếu là mời toàn bộ năm nhất đại học, cái kia cũng quá mức khoa trương đi. “ừ, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai sẽ có mười mấy bộ lễ phục đưa tới, em cố lựa một chút” nói rồi, người đàn ông đứng lên “anh đi thư phòng xử lý một văn kiện, em sớm nghỉ ngơi một chút, không nên thức đêm” “vâng!” Tô Nhã Kỳ nhẹ gật đầu, để mắt tiễn anh rời đi. Bác Phan nói, mấy ngày nay Chú Hoắc kỳ thật bề bộn nhiều việc. Thế nhưng, bởi vì cô sẽ sắp sinh nhật, anh mỗi ngày vẫn là bớt chút thời gian đến chọn kiểu dáng bánh gatô, các loại bánh ngọt cùng cô. “được a, mình phải nhanh một chút” cô âm thầm động viên mình, tiếp lấy, nhanh chóng bắt đầu viết lên danh sách. ―――― Thứ bảy. “Wow, rất đẹp a” Tịch Hạ nhìn một bộ một bộ lễ phục của cô, rất là xinh đẹp “Nhã Kỳ, những cái này hoàn toàn chính là vì số đo cơ thể cậu mà làm, thật đẹp mắt cực kỳ” Tô Nhã Kỳ mặc lễ phục màu hồng, nắm lấy tay của cô ấy cười khẽ “cậu thích bộ nào mình tặng cho cậu, ngày mai sẽ là sinh nhật của mình, cậu vơi mình cùng mặc được không?” Cô một mặt không thích mặc trang phục hoa lệ như thế. Luôn cảm thấy đặc biệt khó chịu, không đủ tự tại. Huống chi, ngày mai còn nhiều người như vậy, đến lúc đó sẽ rất xấu hổ? “Ai, cái này không thể được!” Tịch Hạ vội cự tuyệt “ngày mai cậu là nhân vật chính, mình nào có ý định lất át nhân vật chính, hơn nữa, lễ phục trong tủ quần áo của mình đã sớm không để nổi rồi, mình cũng nhức đầu đây, cậu còn tặng mình?” “A?” Tô Nhã Kỳ nhíu mày, nhìn qua lễ phục đắt đỏ phủ kín toàn bộ giường, rất là đau đầu “mình, mình nên chọn cái nào đây?” Tịch Hạ chống cằm, những lễ phục này mỗi một bộ đều rất xinh đẹp, mỗi một bộ đều là ưu điểm. Nhưng, ngày mai Thế nhưng sinh nhật của cô. Cô mời toàn bộ bạn học trong lớp. Như vậy, thì có nghĩa những nữ sinh kia nhất định sẽ mặc đặc biệt kinh diễm đến. Dù sao, con gái mà, đều thích muốn mình trở thành chói mắt nhất. Cho nên, Nhã Kỳ cần trổ hết tài năng trong những cô chủ đó, nhất định phải…… Có đặc sắc! “Tịch Tịnh, cậu thế nào?” Tịch Hạ không nói chuyện, nhìn một chút mười mấy bộ lễ phục này, giống nhau chính là, mỗi một bộ đều là gò bó theo khuôn phép, nhiều nhất chỉ là lộ ra một bờ vai. Thậm chí, phía sau lưng đều là nghiêm chỉnh. Gọi chung hai chữ, bảo thủ! Những y phục này ở giai đoạn đầu, tiếp đãi bạn học các bạn bè, không có vấn đề gì. Nhưng, đến mặt sau, nữ sinh đều sẽ nhảy vũ điệu đầu tiên, để chúc mừng sự trưởng thành của mình. Khi đó, tất cả tiêu điểm đều sẽ rơi vào trên người cô, cô có thể sáng chói không, cũng chính nhìn một khắc này. Nghĩ tới đây, khóe miệng Tịch Hạ có chút giương lên. “Nhã Kỳ, ngày mai, cậu liền mặc cái màu hồng này a!” “được” Tô Nhã Kỳ vẫn luôn có chút rầu rĩ, Tịch Hạ giúp cô lựa chọn, cô tự nhiên mừng rỡ tiếp nhận. Tịch Hạ cười nhạt một tiếng, một đôi tròng mắt dị thường óng ánh. Ngày mai, cô nhất định phải làm cho Nhã Kỳ kinh diễm tứ tọa! Cho nên, lễ phục kia, cô đến chuẩn bị! ―――― Một bên khác. “Ngày mai cô ta đón sinh nhật mười tám tuổi?” Tôn Lan nhìn thiếp mời đó nhíu mày nói. “Đúng vậy a, người nhìn cái thiếp mời này đều là thiệp bằng vàng, đây là khoe khoang mình có nhiều tiền sao?” Tô Mai rất tức tối, Tô Nhã Kỳ này tính là thứ gì, sinh nhật mười tám tuổi mà thôi, có cần phải gióng trống khua chiêng không? “Xem ra, kim chủ này là tương đối có tiền rồi” lật lấy tấm thiệp bằng vàng, trong mắt Tôn Lan tràn đầy ghen ghét “ngu xuẩn đó, cũng xứng?” “được rồi được rồi, bây giờ nói lời này có làm được cái gì?” Tô Kiến quân nhíu mày “Mai Nhi, nếu đã, sinh nhật cô ta mời con, vậy con cố gắng nắm chặt, người đàn ông kia ta đã cho người điều tra qua.” Dứt lời, ánh mắt của ông ta liền xuất hiện không vui. “Điều tra? Anh ta là ai?” Tô Mai vội truy hỏi. “con trai của Hoắc Ảnh Quân, Hoắc Vũ Hạo!” “Hoắc Ảnh Quân……” Tôn lan nhíu nhíu mày, đột nhiên kinh ngạc nói: “Hoắc…… Hoắc Ảnh Quân? con trai của người đàn ông tiếng tăm lừng lẫy Thành phố Nam Dương Hoắc Ảnh Quân đó?” Tô kiến quân nhẹ gật đầu “cũng chính là người giàu số một của Thành phố Nam Dương, không, chuẩn xác mà nói ở trên bảng Forbes Rich List cũng là thứ ba, sản nghiệp của anh ta đếm không hết, công ty trên thành phố rốt cuộc có mấy công ty, cũng là thần bí không có không tra được, nhưng, từ tòa thành anh ta ở, cùng như máy bay tư nhân, du thuyền tư nhân chờ đợi phán đoán, của cải của anh ta thậm chí có thể so sánh với một số quốc gia nhỏ.” “Đó không phải là phú khả địch quốc?” Tôn lan kinh ngạc nói. “ừ!” Tô kiến quân nhẹ gật đầu “bố của anh ta Hoắc Ảnh Quân từng ở Thành phố Nam Dương là nhân vật phong vân như thế nào, chúng ta đều là biết đến, thật không nghĩ đến, con của anh ta con giỏi hơn cha, thật là khiến người ta rất kinh ngạc!” Người đàn ông nói, lông mày càng nhíu chặt. ông ta thực sự nghĩ không ra, người đàn ông như thế, vì sao lại biết em trai của ông ta? Anh ta như thế nào lại tiếp nhận con nhóc ngu xuẩn đó? Trong thời gian này rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? anh ta không biết? “Dựa vào cái gì!” Tô Mai nghe được tin tức này, tay nhịn không được đập cái bàn “Tô Nhã Kỳ cô ta dựa vào cái gì có thể tìm được người đàn ông tốt như vậy, cô ta căn bản là kém hơn con, dựa vào cái gì nha!” Nghĩ đến về sau, thì cô trở thành bà chủ nhà giàu nhất, đeo vàng đeo bạc, cô ta liền nổi giận trong bụng. Từ nhỏ, cô ta chính là đứa lộng lẫy nhất, cô chính là yên lặng không người nâng đỡ vịt con xấu xí như cô. Dựa vào cái gì, cô hiện tại có thể có được điều kiện tốt như vậy? Tô kiến quân không nói gì. Dựa vào cái gì. Ông ta cũng không rõ ràng. Nhưng, cái ông ta biết là, Tô Nhã Kỳ này chỗ dựa rất cường đại. “Mai Nhi, con đừng kích động, nghe mẹ nói, lần này đã mời con, như vậy, chúng ta liền đoạt người đàn ông kia, như này, tòa thành đó sẽ là của con” trong mắt tôn lan âm tàn nói: “Đây chính là một cơ hội tốt, con nhất định phải nắm chặt!” Con gái của bà ta từ lúc sinh ra đến bây giờ, đều là cái người làm cho người ta chờ mong nhất. Cho nên, con gái của bà ta nên đứng ở điểm cao nhất. “Thế nhưng, cô ta mời cũng không phải một mình con, còn có rất nhiều bạn học đây!” Tô Mai rất tức tối. Thế mà mời toàn bộ bạn học trong lớp, những người đó tính là cái gì chứ a! “Mai Nhi, cô em gái này của con đã không phải là con nhóc trước đây, lần này mời con, con cũng chỉ có một cơ hội như thế, biết không?” Tô kiến quân nhìn về phía cô ta “cách duy nhất để bắt lấy người đàn ông, chính là……” Ông ta không nói chuyện, ánh mắt nói rõ tất cả. “Yên tâm đi bố, con nhất định sẽ cố gắng lợi dụng lần này, đạt được anh ta!” Tô Mai lòng tin tràn đầy. Kỳ thật, cô ta hiện tại đối với Hoắc Vũ Hạo rốt cuộc là giá trị bản thân gì cũng không cảm thấy hứng thú. Cô ta càng để ý chính là, dung mạo của anh ta. Cô ta chưa bao giờ thấy qua một người đàn ông có thể sẽ đẹp trai, nho nhã, khí chất, thậm chí, cô ta không cách nào sử dụng từ ngữ hoàn mỹ toàn diện đặt ở trên người. A! Tô Mai cô ta đọc vô số đàn ông, hầu hạ đàn ông, cô ta dám nói đệ nhất, tuyệt đối không người nào dám nói thứ hai. Tô Nhã Kỳ cái dáng vẻ vụng về ngu ngốc đó, như thế nào là đối thủ của cô ta. đàn ông mà, luôn luôn thích người phụ nữ xinh đẹp. Mà cô ta, vừa lúc rất lành nghề! “Yên tâm đi, tôi sẽ đi cùng với Mai Nhi” Tôn Lan thần bí cười cười, lôi kéo tay con gái của mình “tâm đi, có mẹ đây, ngày mai con tất nhiên mơ ước sẽ thành thật!” Tô Mai vội nhào vào trong lòng của bà ta, khẽ nở nụ cười. Tô Nhã Kỳ, Tô Mai tôi sẽ cho cô biết. Sinh nhật mười tám tuổi của cô, sẽ trở thành bóng ma ma diệt không xong đời này của cô!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]