Ngày hôm sau. 
Lúc này, Tô Nhã Kỳ đang ngủ say, có thể nói là ngủ cực kỳ thoải mái. 
Ánh mặt trời chiếu rọi qua tấm màn che trên giường, ánh nắng ấm áp phản chiếu trên cánh tay khiến cô từ từ mở mắt. 
“Ừm…” Cô lười biếng duỗi tay ra, thở dài một cái, đúng là vô cùng thoải mái! 
“Dậy rồi à?” Một giọng nói trêu chọc đột nhiên vang lên bên tai. 
Khi nghe thấy giọng nói này, Tô Nhã Kỳ vốn đang thả lỏng, đột nhiên rùng mình một cái, nhanh chóng thu mình lại thành một quả bóng, sau đó ánh mắt cô hiện lên vẻ kinh hoàng. 
Cô không dám cử động. 
Giọng nói này… 
Sao, sao giọng nói này lại giống như… 
Hình như là của chú Hoắc? 
Người đàn ông không nói chuyện nữa, uể oải nghiêng đầu nhìn bóng lưng căng thẳng của cô, sau đó còn con rút người lại trông như mọt con rùa nhỏ. 
Cơ thể Tô Nhã Kỳ căng cứng, biểu cảm trên mặt vô cùng kinh hoàng. 
Cô không dám ngoảnh lại, thế nhưng ánh mắt cũng bắt đầu đảo nhìn xung quanh căn phòng này. 
Sau một giây, cô nhanh chóng nhận được kết quả. 
Đây không phải là phòng của cô. 
Đây, đây là phòng của chú Hoắc! 
Cô, tại sao cô lại ở đây? 
Lần trước, khi cô vào phòng anh thì không thấy ai cả. 
Thế nhưng lần này, anh lại đang ở sau lưng cô. 
Cùng trên một cái giường! 
Chung một giường…… 
Ba từ này có ý nghĩa vô cùng sâu xa. 
Cả người cô trở nên run rẩy, đôi tay nhỏ bé cẩn thận vén chăn trên người mình lên. 
“Ha!” 
Thở phào nhẹ nhõm 
Trên người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787321/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.