Tô Nhã Kỳ chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt như thế này, cô cảm thấy nó thật đáng sợ. 
Cô cắn môi, tỏ vẻ không hiểu, ngay lập tức đôi mắt của cô cũng tràn đầy hơi nước. Dường như, bất cứ lúc nào nó cũng có thể ngưng tụ thành từng giọt nước rồi rơi xuống. Tay của cô chỉ càng thêm gắng sức, giọng nói trở nên nhẹ nhàng, cô rụt rè nói: “Chú Hoắc… Cháu sai rồi, về sau không dám nữa, chú, chú đừng hung dữ với cháu nữa được không…” 
Lúc này đầu óc Hoắc Vũ Hạo cứ ong ong, anh căn bản chưa kịp phản ứng đã ngay lập tức nâng cầm của cô lên, cúi xuống hôn cô… Trong chốc lát hơi thở của Tô Nhã Kỳ như bị ngưng trệ, bàn tay nhỏ bé cứ như vậy mà sững sờ dừng lại ở giữa không trung. Cặp mắt to tròn lanh lợi vì kinh ngạc mà mở to. 
Một lúc lâu sau, người đàn ông ấy mới từ từ buông tha cho đôi môi của cô. 
Thế nhưng, hơi thở của anh rõ ràng có gì đó không đúng. Nhịp thở có chút vội vã, cả cơ thể của anh cũng căng cứng. 
Tô Nhã Kỳ vẫn ngẩn ngơ nhìn chằm chằm vào anh như cũ rồi mấp máy môi: “Chú… chú Hoắc…” 
Cô muốn nói gì đó, cô muốn hỏi cho rõ ràng, vì sao lại muốn hôn cô. Thế nhưng, lúc này cổ họng của cô như có thứ gì đó chặn lại, cô căn bản không thể nói được gì. 
Người đàn ông không nhìn cô mà cụp mắt xuống, một ánh mắt vô hình hiện lên trên khuôn mặt tuấn tú. 
Sau vài giây, anh bình tĩnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787310/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.