Nhà họ Hoắc. 
Hi Vân nằm trên giường, bĩu môi không chịu ăn cơm. Khúc Tịnh Kỳ đau lòng nói: “Con đã một ngày không ăn cơm rồi, mau ăn chút đi!” Hi Vân nhăn mặt, nằm im trên giường. “Hi Vân, nghe lời, ah!” Khúc Tịnh Kỳ nhẹ nhàng nói lại lần nữa. Hi Vân hất chăn ngồi dậy “Con không muốn ăn, con không đói bụng!” Nói xong, mắt liền nhìn về phía TV. Khúc Tịnh Kỳ biết, con bé đang hờn dỗi. 
“Thôi được rồi, tức giận cũng phải ăn cơm. Tức giận là tự hại bản thân mình. Bản thân con không phải chịu đựng, lẽ nào lại là người khác? Được rồi, ngoan, đến ăn một chút!” Khúc Tịnh Kỳ nói xong, liền đem đồ ăn đưa tới trước mặt cô. Nghe vậy, Hi Vân nhíu mày suy nghĩ một lúc, hình như là đạo lý này. “Được rồi, mau ăn đi” Khúc Tịnh Kỳ thấy cô có chút buông lỏng, liền đem bát đũa đẩy tới trước mặt. Hi Vân bĩu môi, vừa định lấy phần ăn trên tay, đột nhiên dừng lại, đồng tử giãn ra ngay lập tức.. 
“Trời ơi, kia, kia, kia không phải…” 
Khúc Tịnh Kỳ thấy cô kinh ngạc đến như vậy, không khỏi nhìn theo ánh mắt của cô. Nhìn thoáng qua, liền thấy xác chết hiển thị trên bản tin. 
“Đây, đây, đây là Tử Diễm!” Hi Vân lập tức che miệng: “Cô ấy, cô ấy làm sao mà chết được ah!” 
Khúc Tịnh Kỳ nhìn vào TV, dường như không có gì thay đổi. Hi Vân nhanh chóng nắm lấy tay Khúc Tịnh Kỳ, tràn đầy lo lắng “Dì, có phải không… Có phải anh Ảnh Quân… anh Ảnh Quân khiến cho người ta… “ 
“Yên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787286/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.