Khí Vân Tử Lăng thức dậy một lần nữa,ánh sáng đã xuyên thấu qua cửa sổ sát đất và chiếu xuống mặt đất. 
Người đàn ông đứng ngược chiều ánh sáng, ánh dáng vàng nhạt cảu buổi sáng giống như đã mạ một lớp viền vàng cho dáng người của anh. 
Vân Tử Lăng nằm trên chiếc giường êm ái, cong môi nhìn dáng người cao lớn kia, không biết tại sao trong lòng cô lại đột nhiên dâng lên cảm giác ngọt ngào. 
“Tỉnh rồi?” 
Nụ cười trên môi người dàn ông càng sâu hơn, anh hơi nghiêng người. 
Mái tóc đen như mực của cô gái vươn vãi trên bộ chăn ga gối đệm màu trắng, sự tương phản làm nổi bật lên khuôn mặt sạch sẽ của cô gái, nhìn vừa thanh thản mà bình yên. 
“Ưm…..” 
Co khẽ than giống như một con mèo. 
Cô không muốn cử động, cả ngươi cô mệt mỏi không cử động nổi. 
Người đàn ông tới gần cô, cười khẽ một tiếng: “Anh đã chuẩn bị nước cho em, muốn tắm một cái không?” 
Vân Tử Lăng không muốn cử dộng, cả người chui vào rong chăn: “Em không muốn cử động đâu……..” 
Hoắc Ảnh Quân tiến lên xốc chăn lên, ôm lấy cô. 
“Á…..” Vân Tử Lăng giật nảy mình, vội vàng ôm lấy cổ anh, vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh. 
Người đàn ông mỉm cười nói: “Tối hôm qua em nói không thoải mái, trên người dền sệt dinh dính, anh thấy em quá mệt mỏi cho nên không giày vò em nữa, nhưng buổi sáng dậy là phải đi tắm, nếu không em sẽ khó chịu!” 
Vân Tử Lăng: “……..” 
Bên trong bồn tắm của hai người tràn đầy cánh hoa hồng màu đỏ, trong phòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787272/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.