Đêm hôm nay, Vân Tử Lăng nằm mơ thấy rất nhiều người. 
Có ông và bà ngoại chưa từng gặp bao giờ, còn có mẹ, và chú Mạnh. 
Đợi đến khi cô tỉnh lại, bầu trời bên ngoài đã sáng hẳn. 
Tiết trời gần đây không mấy tốt, lúc nào cũng âm u. 
Khó có được chính là, sáng sớm hôm nay vậy mà lại thấy mặt trời. 
Cô hơi giật giật thân thể một chút, người đàn ông đã nhích lại gần: “Tỉnh rồi hả?” 
Vân Tử Lăng mơ màng mở mắt ra, nhìn về phía anh, tiếp đó cười một tiếng, vô cùng chói lóa. 
Lòng của Hoắc Ảnh Quân nhảy nhót không thôi, đàn ông vào mỗi sáng sớm đúng là không thể nào miêu tả nổi. 
Mà cô lại vốn không biết được, bộ dáng lúc thức dậy mỗi sáng của mình, quả thực là một loại giày vò đối với anh. 
“Cái kia, tôi, tôi vào nhà vệ sinh một chút.” Hoắc Ảnh Quân cảm giác mình hơi không ổn, muốn rời đi trước. 
“Ôm một lúc ~” Vân Tử Lăng khó có khi làm nũng, nhích lại gần vào trong ngực anh, chân cũng không thành thật dán sát lại gần anh, vô tình chạm phải thứ gì đó. 
“A…” Người đàn ông hít sâu một hơi, đôi mắt sâu xa kia thoáng cái trở nên nóng bỏng lạ thường. 
Vân Tử Lăng rụt cổ một cái, dường như hiểu ra cái gì đó, cô muốn rút chân về. 
Thế nhưng người đàn ông lại đè xuống không cho cô di chuyển. 
Vân Tử Lăng sửng sốt, hơi mờ mịt ngước mắt nhìn về phía anh. 
Khuôn mặt của người đàn ông vô cùng khôi ngô tuấn tú, gò má sạch sẽ hoàn hảo, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787246/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.