Vân Tử Lăng rõ ràng bị câu nói này làm cho sững sờ.
Tay của cô quên đẩy ra, nhìn đôi mắt như biển sâu của người đàn ông, hồi lâu cô vẫn không tỉnh lại.
Hoắc Ảnh Quân thấy dáng vẻ cô như vậy, không khỏi nhếch môi.
Anh cúi người, một nụ hôn rơi lên môi cô.
Giây tiếp theo, anh lại chống người ngồi dậy, nhìn cô, giọng nói anh vang lên một cách bất đắc dĩ: “Cho dù có thể là em cảm thấy câu này… rất tùy tiện, nhưng anh chỉ muốn nói với em tình cảm anh dành cho em là nghiêm túc.”
Nói rồi, anh khẽ cười: “Anh biết em không thích mùi rượu… Anh đi súc miệng…”
Nói rồi, người đàn ông từ trên giường bò dậy một cách luyến tiếc.
Tiếp theo, anh lảo đảo bước về phía nhà vệ sinh.
Vân Tử Lăng nằm trên giường, hồi lâu vẫn không động đậy.
‘Vân Tử Lăng, anh yêu em’
Cô không khỏi chau mày.
Không ngờ trái tim cô… cũng có chút dao động?
…
Đợi sau khi Hoắc Ảnh Quân dùng nước lạnh tắm rửa xong, nhìn thấy cô ngồi ôm đầu gối ngồi trên sô pha say sưa nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mưa bên ngoài đã lớn hơn một chút.
Trên cửa sổ thủy tinh màu đen đầy những giọt nước mưa.
Còn xung quanh cô lại bao phủ một luồng hơi thở cô đơn.
Hoắc Ảnh Quân lau tóc, bước qua đó.
“Em sao vậy?”
Cô ôm đầu gối ngồi trên sô pha, kê cằm lên đầu gối của mình, lẩm bẩm: “Tình cảm sâu đậm là gì?”
Hoắc Ảnh Quân hơi sững sờ, có chút không hiểu ý cô.
Vân Tử Lăng giương mắt nhìn anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787228/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.