“Cô nói cái gì?” Vân Tử Lăng bị sốc trước lời nói của cô ta.
Hoắc Nhã Linh nhìn về phía cô, sau đó đột nhiên bật cười một tiếng: “Lừa cô thôi! Nhìn cô lo lắng thế nào kìa!”
Vân Tử Lăng nắm chặt cổ tay cô ta, nghiêm túc nói: “Cô thật sự mang thai rồi sao?”
Hoắc Nhã Linh Phi lập tức trợn to hai mắt: “Làm sao có thể, bà dì của tôi mới đi được mười ngày thôi thì tôi mang thai cái gì chứ, sao mà nhanh thế được?” Nói rồi đưa một hộp quà cho cô: “Tôi biết cô không thích túi xách, đây là mỹ phẩm dưỡng da, cô cầm lấy dùng đi.”
Vân Tử Lăng nhìn về phía cô ta rồi nhíu mày: “Cô thật sự không sao đấy chứ?”
“Ây dô, cô có muốn cùng tôi đi đến bệnh viện để kiểm tra cho cô xem hay không?” Hoắc Nhã Linh bất lực nhìn tôi, sau đó như đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, vội vàng hỏi cô: “Đúng rồi, tôi vừa trở về đã nghe thấy chuyện của Vân Hà, là ai đã làm chuyện này, sao lại tàn nhẫn như vậy chứ?”
Vân Tử Lăng thấy dáng vẻ tò mò của cô ta thì nhân tiện nói: “Rảnh rồi thì về đọc nhiều sách vào, có gì không hiểu cứ hỏi tôi, sắp tốt nghiệp đến nơi rồi!”
“Cái gì mà tốt nghiệp chứ? Tôi còn muốn học đại học nữa đấy có được không, bố tôi nói muốn tôi lấy bằng tiến sĩ, tốt nghiệp đại học xong sẽ lập tức ra nước ngoài du học!” Nói rồi cô ta giơ ngón tay cái lên, dáng vẻ vô cùng tự hào.
Vân Tử Lăng nhướng mày:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787221/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.