Đã gần hai ngày kể từ khi Vân Tử Lăng bị giam giữ.
Cô không thể làm được bất cứ việc gì khác ngoài sốt ruột suốt hai hôm liền.
Bốn người đó thực sự theo sát cô một tấc cũng không rời.
Ngay cả khi đi vệ sinh cũng có Hoa đi theo từ đầu tới cuối.
Mà Vân Hà sau khi rời đi thì chưa từng liên lạc lại.
Cô không thể biết được chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.
Làm sao bây giờ?
Rốt cuộc cô phải làm sao bây giờ?
“Xem ra, chị gái cô đã thay thế vị trí của cô thành công rồi!” Thấy cô thi thoảng lộ ra vẻ mặt lo lắng, Hoa không khỏi cất lời.
Vân Tử Lăng nhìn cô ta, không nói gì cả.
“Ôi chao, không phải cô nói mình rất lợi hại hay sao? Đứng trước mặt anh rể mà anh rể còn không nhận ra, sao đến bây giờ vẫn chưa thấy bị lộ khuyết điểm nhỉ?” Hoa cười nhạo lên tiếng.
Vân Tử Lăng vẫn không nói gì.
“Ha ha, đừng ra vẻ thanh cao nữa, nếu tôi đoán không nhầm, chẳng bao lâu nữa, cô sẽ chẳng còn bất cứ giá trị lợi dụng nào đâu.” Dường như Hoa đã quá quen với những chuyện như này, giọng điệu cô ta nghe có vẻ hết sức bình thường.
Hổ thì nấu cơm trong phòng bếp.
Hai gã đàn ông có chút quyền cước kia thì liên tục nhìn Vân Tử Lăng chằm chằm, ánh mắt lộ ra sự hưng phấn đầy hèn mọn và bỉ ổi.
Vân Tử Lăng chuyển hướng nhìn, trong lòng nảy sinh một chút bất an không thể nói rõ.
‘Reng reng reng’, đột nhiên, điện thoại di động của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787210/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.