Chiếc xe thể thao màu xám bạc chạy xuyên qua trong biển người. 
Trong lúc ngẫu nhiên chờ đèn xanh đèn đỏ, người đàn ông nghiêng đầu nhìn sang cô. 
Mà bây giờ tâm trạng của cô đang sa sút, cô ghé vào cửa sổ xe ngắm nhìn cảnh đêm đang không ngừng biến hóa bên ngoài. 
Một lúc sau. 
Cuối cùng cũng về tới nhà họ Hoắc. 
Vân Tử Lăng đã thay một bộ quần áo, cô đi đến bên cạnh anh. Vì cô đang cúi đầu mà anh không thể nhìn thấy không rõ cảm xúc hiện tại trong đôi mắt cô là gì. 
Hoắc Ảnh Quân giơ bàn tay ra, anh muốn nắm lấy tay cô. 
Nhưng tay của cô lại đan vào nhau thật chặt, thấy vậy anh cũng chỉ đành bỏ qua. 
“Cháu còn biết trở về à?” Khúc Tịnh Kỳ vừa nhìn thấy bọn họ về là đã quăng một ra câu nói lạnh lùng với cô. 
Vân Tử Lăng không nói chuyện, cô chỉ thấp giọng nói: “Cháu buồn ngủ rồi, cháu lên lầu nghỉ ngơi trước đây” 
Nói xong là cô đã đi lên lầu. 
“Mẹ, con cũng lên lầu đây!” 
“Haiz, con chờ một chút, bố của con tìm con có việc đó!” Khúc Tịnh Kỳ vội nói: “Con đừng cứ dính lấy cô ta mỗi ngày như thế, bố con tìm con có việc, hình như là chuyện của Tập đoàn Châu Á – Thái Bình Dương, con mau qua đó một chút đi!” 
“Vâng!” Hoắc Ảnh Quân không do dự, anh vội đi đến phòng sách của Hoắc Chấn Vũ. 
Vân Tử Lăng về đến phòng, cô ngồi xuống ghế sa lon, cả người đều cảm thấy mỏi mệt. 
“Cốc cốc cốc” 
“Chị dâu.” 
Ở cửa truyền đến giọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787203/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.