Tôi phản đối! 
Ba chữ ấy khiến cả buổi lễ kết hôn lập tức trở nên tĩnh lặng! 
Tất cả mọi người đều quay ra nhìn theo giọng nói đó. 
Rốt cuộc là ai mà to gan đến vậy? 
Sau đó, Vân Tử Lăng bỏ mũ và khẩu trang xuống, bước lên từng bước một. 
“Vân Tử Lăng!” Vân Hâm Bằng nhướng mày, giọng cũng không vui vẻ gì. 
“Chẳng, chẳng phải cô ấy là con gái thứ hai nhà họ Vân sao?” 
Bắt đầu có người lên tiếng. 
“Trời ơi, thật sao? Đó thật sự là Vân Tử Lăng sao?” 
Hoắc Nhã Linh đứng trong mười người phù dâu, đờ đẫn nhìn Vân Tử Lăng. 
[Tôi làm chị dâu cô được không?] 
Trời ơi, cô ấy tới cướp người thật sap? 
Lúc này, Hoắc Nhã Linh vừa tò mò, lại vừa háo hức. 
Còn các phù rể thì như đang xem hài kịch vậy, họ cười rất vui vẻ. 
Duy chỉ có một người đang cau mày, ánh mắt dán chặt lên người Vân Tử Lăng, đó chính là Khúc Tịnh quân! 
“Vân Tử Lăng, con đừng có làm loạn!” Bỗng nhiên, Cố Di Nhân bên cạnh đứng lên, bắt lấy tay cô, giọng nói có vẻ hết sức nóng nảy: “Hai tháng vừa qua con đi đâu vậy? Sao hôm nay lại ầm ĩ như trẻ con? Hôm nay là ngày kết hôn của chị con, đừng có làm bừa.” 
Vân Hâm Bằng thấy vậy thì cũng vội vàng bước tới, kéo cổ tay cô và kéo ra ngoài: “Về nhà đi, làm loạn gì ở đây?” 
Vân Tử Lăng chợt rút tay về, cô thậm chí còn không thèm nhìn ông ta lấy một cái. 
Mà thay vào đó, cô đi thẳng tới phía lễ đường. 
Người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787185/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.