6 giờ chiều. 
Nhà họ Hoắc. 
Khi bọn họ đến nhà họ Hoắc, nhà họ Hoắc đang chuẩn bị bữa tối. 
Hoắc Nhã Linh đã trở về từ lúc ba giờ chiều. 
Vân Tử Lăng hôm nay có chút bài tập, lại ở thư viện chậm trễ một chút thời gian. 
Đến khi cô làm xong thì đã hơn năm giờ. 
Ngồi lên xe của Vân Tử Diễm đã chờ từ lâu, lúc đến nhà họ Hoắc, đã là hơn sáu giờ. 
“Bác gái ơi, bác trai đâu rồi ạ?” Vân Tử Diễm đi vào, thấy Khúc Tịnh Kỳ ngồi trên sô pha xem TV uống cà phê, rất nhàn nhã. 
“Tử Diễm đã đến rồi sao?” Khúc Tịnh Kỳ vội vàng cười vẫy vẫy tay với cô ta. 
Vân Tử Diễm ngoan ngoãn đi tới: “Bác ơi, nếu một ngày cháu không gặp bác, cháu nhớ muốn chết đi được. 
“Ha ha, thật sự rất đáng yêu, chờ khi cháu gả tới đây, mỗi ngày sẽ thấy bác.” Khúc Tịnh Kỳ cười kéo tay nàng, trong mắt phải hiền lành thì có bấy nhiêu hiền lành. 
“Bác ơi, bác trai đâu? Sao cháu không thấy bác ấy?” Vân Tử Diễm biết nhiệm vụ tiến vào chính là mang Vân Tử Lăng đi. 
Cho nên, trước tiên nhất định phải gặp Hoắc Chấn Vũ. 
“Bác trai của cháu, được người ta mời đi xã giao, đến giờ ăn cơm tối trở về, làm sao vậy, cháu tìm bác trai có việc à?” Khúc Tịnh Kỳ nhíu mày hỏi. 
Vân Tử Diễm vội vàng mỉm cười: “Dạ không, chỉ là cháu muốn hỏi một chút.” 
Chuyện này, cô ta nhất định phải để Vân Tử Lăng chủ động mở miệng. 
Nếu không, một khi cô ta mở miệng, cô ta sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787181/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.