Dưới gầm giường, Vân Tử Lăng cau mày, hai tay nắm chặt lấy tay của người đàn ông.
Đôi mắt sắc bén, nhìn chằm chằm người đàn ông.
Để anh ta không loạn!
Vậy mà, Hoắc Ảnh Quân lại cong môi, cười khẽ.
Bàn tay to lớn lật một cái, khóa chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô.
Cô muốn trốn!
Sợ ai?
Vân Tử Diễm?
Không, cô ấy vốn không sợ Vân Tử Diễm!
Vậy thì chính là sợ Khúc Tịnh Quân!
Sợ anh ta ghen.
Sợ anh ta hiểu lầm sao?
Không sao nói rõ được, trong lòng của người đàn ông càng ngày càng cảm thấy không thoải mái.
Một tay giữ lấy tay của cô, một tay còn lại khóa chặt cô lại, cùng lúc đó tay anh ta di chuyển trên lưng cô…
Vân Tử Lăng trong phút chốc toàn thân trở nên căng thẳng.
Người đàn ông này, muốn làm gì?
“Căn phòng này, là phòng em bé sao?” Vân Tử Diễm đi vào, cô ta quan sát: “Sao lại bé như thế?”
Nhà họ Hoắc nhiều phòng như vậy, mỗi phòng đều rất lớn.
Tại sao, phòng của em bé lại phải nhỏ như vậy?
“Trẻ con ở trong phòng lớn sẽ cảm thấy sợ hãi, hồi nhỏ chúng tôi đều thích phòng nhỏ một chút, có cảm giác an toàn!” Nhật Vượng cười, nói.
Vân Tử Diễm gật đầu, khóe miệng nhếch lên.
Đây, sau này chính là căn phòng của con cô.
Con…
Ý cười trên môi càng ngày càng đậm, cô ta như nhìn thấy một phiên bản nhỏ của Hoắc Ảnh Quân ôm cô gọi cô một tiếng mẹ vậy.
“Chúng ta đi thôi.” Khúc Tịnh Quân không thấy ai, cũng không có tâm trạng ở lại đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787176/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.