Rời khỏi nhà họ Hoắc, cô bắt xe về nội thành.
Cô nhất định phải mua một bộ quần áo để thay, nếu không cô trở về nhà họ Vân với bộ dạng này, thế nào cũng gây nên một trận sóng to gió lớn.
Nhưng mà, cô vừa mua một bộ quần áo ở cửa hàng, còn chưa chỉnh trang xong, đột nhiên điện thoại lại vang lên.
“Tử Lăng cứu mạng, cứu mình!” Mẫn Hy lập tức kêu la trong điện thoại.
“Làm sao vậy Mẫn Hy, đừng vội, từ từ nói!” Vân Tử Lăng đứng lên, toàn bộ thần kinh đều căng thẳng.
Bốn mươi phút sau.
Ở sân bay.
“Được, mình biết rồi, cái gì? Đẹp trai? Một mét tám bảy? Tên là gì? Hả? Tên là Vân Thanh Hải?” Vân Tử Lăng nhíu mày: “Tên là gì? Tên thật sao? Cái gì? Cậu nói rõ một chút, alo… alo…”
Cô cúi đầu nhìn điện thoại di động, hết pin rồi?
Vân Tử Lăng lắc lắc điện thoại, khởi động lại máy, vẫn hết pin.
Tại sao lại hết pin đúng lúc quan trọng này chứ!
“Cô ơi, đến nơi rồi.” Tài xế dừng xe, nhìn về phía cô, nói.
“Chú ơi, bây giờ là mấy giờ rồi?”
“Mười giờ bốn mươi.”
“Cảm ơn ạ.” Vân Tử Lăng trả tiền, nhanh chóng xuống xe chạy đi.
Đến muộn rồi.
Mẫn Hy này, rõ thật là lơ ngơ, tối hôm qua bắt chước mấy phụ nữ lưu manh đánh nhau với người ta, bị bố Phương tức giận nhốt lại.
Mà “bạn trai” yêu đương với cô ấy hai năm vẫn luôn không một lời chào hỏi, lại đường đột đến đây.
Việc này khiến cho cô ấy muốn ra ngoài cũng không ra được.
Chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787150/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.