“Mộ An An, Trần Hoa, các em là bệnh viện tâm thần Lam Thiên.”
Lúc chủ nhiệm lớp công bó kết quả này ra, cả lớp ở trạng thái tĩnh lặng trong ba giây, sau đó là một tràng cười chế giễu.
“Bệnh viện tâm thần Lam Thiên? Aiyo cmn, thật thú vị.”
“Thủ khoa chuyên ngành, đến bệnh viện tâm thần, rất tốt rất tốt.”
“Người tài giỏi đúng là luôn có nhiều việc phải làm mài”
Xung quanh châm chọc không ngừng, Mộ An An không có bắt kỳ biểu hiện gì, ngược lại ở một bên Trần Hoa biểu hiện rất khó coi.
Dù sao cái này thật không phải là một nơi tốt.
Bệnh viện tâm thần……
Toàn bộ sinh viên viện y học, đó là nơi không muốn đi thực tập nhất.
Không có tiền đồ không nói, thanh danh cũng không tốt.
Sau khi bước vào, thực sự là một sự dày vò kép đối với thân thể lẫn tinh thần.
Các sinh viên y khoa khoá trước đã từng đến bệnh viện tâm thần thực tập, cơ bản vào không được mấy ngày, liền lựa chọn ⁄ tạm nghỉ học, hoặc là trong nhà có năng lực, liền đổi chỗ khác thực tập.
Tóm lại, không có kết quả tốt.
Trần Hoa nắm lây tay Mộ An An, rất bất an nói: “An An, sao lại như vậy, nói thế nào, cậu cũng là thủ khoa chuyên ngành, vì sao lại bị phân công đến nơi này? Trước đó chủ nhiệm lớp tìm cậu nói chuyện, không phải nói cậu là ở bệnh viện trực thuộc sao?”
“Không biết, có khả năng đã phân công rồi.” – Mộ An An vẫn tương đối bình tĩnh.
Trần Hoa do dự: “Nếu không, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nuoi-tu-be-dai-thuc-xin-dung-voi/223968/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.