“Thất gia có thể chi là có chút hoài nghi tôi thôi, nếu như tôi vội vã mà đi như thế thì không phải là không đánh mà khai sao?”
Mộ An An vừa thốt ra lời này, bác sĩ Mộ lập tức đã hiểu.
Mộ an An lại nói, “Huống chi hôm qua không phải tôi để ông sắp xếp mẹ con dì Chung để che mắt rồi sao, một thời gian ngắn tôi vẫn sẽ an toàn.”
Mẹ con dì Chung mà Mộ An An nói, chính là hai mẹ con khả nghi mà khi nãy La Sâm đã điều tra cho Tông Chính Ngự xem.
Mộ An An có thể nói là do Tông Chính Ngự nuôi lớn.
Lòng dạ tâm cơ của Thất gia, An An không học được tinh thông thì cũng học được hơn nửa.
Trước khi làm chuyện này nhất định sẽ bố trí rõ ràng, hoàn toàn nắm chắc mới hành động.
Mộ An An để bác sĩ đi tìm dì Chung vốn đã về hưu rồi, sau đó cho dì Chung một số tiền để bà ấy buổi tối đưa con gái vào biệt thự, trốn trong căn phòng cách vách phòng Tông Chính Ngự phát điện, buổi sáng lại đưa con gái rời đi.
Chính là thuật che mắt.
Nhưng mà bác sĩ Cố lo lắng thuật che mắt này giấu không được.
Ông ta há hốc mồm, muốn nói lại thôi.
Mộ An An nhìn ra được nỗi băn khoăn của bác sĩ Cố, “Ông không cần lo lắng, tôi có cách ứng phó, bây giờ tôi rất mệt.”
“Vậy cô nghỉ ngơi đi.”
Sau khi bác sĩ Cố rời đi, Mộ An An liền đi ngủ.
Giấc ngủ này, vừa mở mắt là đến tối.
Mộ An An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nuoi-tu-be-dai-thuc-xin-dung-voi/223959/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.