Chương trước
Chương sau
“Vậy tại sao cậu lại đột nhiên muốn nói cho mình biết?” – Trần Hoa đột nhiên hỏi một câu.
“Bạn thân à, một việc không thể giấu diếm quá lâu.” – Mộ An An trả lời cũng rất thẳng thắn.
Trần Hoa không nói, chỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Mộ An An.
Thật sự là rất xinh đẹp.
Dưới gương mặt xinh đẹp như một tiểu tiên nữ như vậy, trong trường học, cái gì mà nữ thần Giang cầm, cái gì mà hoa hậu giảng đường, quả thật rất giống rác rưởi.
Không có gì so sánh được.
Trần Hoa: “Cho nên, bạn thân của mình à, cậu đột nhiên trở nên xinh đẹp vừa bất diệt vừa có tiền sao?”
“Có lẽ là vậy.”
“Vậy cậu như thế này cùng với Hoắc Hiển rất xứng đôi.”
Trần Hoa đột nhiên nói như thế này, trên mặt Mộ An An vốn mang theo một nụ cười nhàn nhạt, có chút không hiểu: “Cái gì?”
Trần Hoa lại nhìn Mộ An An:”Ngày hôm qua không phải mình đã gửi tin nhắn cho cậu sao, ngày hôm qua

mình thay cậu trực ca, sau đó Hoắc Hiển cũng đến đây, tìm hiểu chuyện của cậu.”
Nói xong, Trần Hoa tạm dừng vài giây, đôi mắt có chút ảm đạm, tiếp tục nói… Trần Hoa: “Hoắc Hiển là con lai vừa đẹp trai vừa cao ráo, quan trọng là con nhà siêu giàu, có gia thế. Trước đây mình có nói anh ấy thích cậu, có chút không đúng thật. Nhưng hiện tại thì thấy…”
Trai tài gái sắc.
Mấy câu sau Trần Hoa nói không nên lời.
Rất đau lòng.
Nam thần của mình, thích một người
xinh đẹp, có gia thế.
Môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc.
Ngược lại, mặc dù bản thân đã ăn diện nhưng trông cô vẫn xuề xòa, xấu xí.
Hơn nữa, trước đó Mộ An An cũng từng nói Hoắc Hiển thích người có thân hình đẹp đẽ, và xinh đẹp.
Cô còn muốn, sau khi kết thúc bữa tiệc rượu này, cô sẽ chăm chỉ giảm cân, có lẽ bản thân cô vẫn còn một tia hy vọng.
Nhưng sự xuất hiện của Mộ An An đã hoàn toàn làm tan vỡ hy vọng của

Trần Hoa.
Trong thâm tâm sự tự ti cùng ghen tị, bị điên cuồng phóng đại.
Đột nhiên cô rất muốn rời đi.
Suy nghĩ của Mộ An An rất tinh tế, cẩn thận, hiển nhiên cô nhận thấy được ánh mắt ảm đạm của Trần Hoa.
Đối với sự ghen tị của Trần Hoa, trong lòng cô cũng hiểu được, nhưng cô không quan tâm. Con người không ai hoàn hảo cả.
Để trở thành một người bạn tốt nhất chính là không cần phải đòi hỏi đối phương không có những suy nghĩ
lệch lạc. Khi Mộ An An mới vào đại học, bởi vì hóa trang xấu xí mà cô bị những người đó cười nhạo châm chọc, lúc đó Trần Hoa đã bí mật cho cô kẹo và động viên an ủi cô.
Ngay cả bữa trưa, Trần Hoa chỉ có 12 tệ, lẽ ra cô ấy có thể ăn một suất cơm chiên trứng mà mình yêu thích, nhưng cô ấy lại lôi kéo Mộ An An đi ăn hai chén hoành thánh, từ đó Mộ An An liền chấp nhận mọi thứ về Trần Hoa.
Xinh đẹp, xấu xí.
Theo cô thì tình cảm bạn bè và tình yêu đều giống nhau.
Đều cần được quý trọng, giữ gìn và bao dung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.