Mồ hôi trên trán nó không ngừng tuôn rơi. Bỗng trên trần nhà một tiếng nổ long trời lở đất vang lên.
"Bùm....ầmmmm"
"Đoàng.....đoàng.....đoàng......đoàng"
Hắn dùng một tay một chân bám víu lấy cái gì đấy ở phía trên, một nửa người thòng xuống dưới để nổ súng hạ gục đám cận vệ.
- Gia Mẫn! Mau bám vào anh!
Nó nhanh nhẹn chạy đến bám lấy cánh tay của hắn, hắn kéo nó lên trên và cả hai mất dạng. Đám cận vệ cầm súng bắn nát cả trần nhà, chúng đâu ngờ nó và hắn lại xuất hiện ở trên trần nhà phía sau lưng.
"Đoàng.....đoàng......đoàng...."
Chúng chết sạch, vội vàng kéo tay nó chạy đi, hắn quăng cho nó cây súng. Cả hai hạ những tên trên đường. Bỗng từ bốn phía cận vệ kéo đến đông ngùn ngụt. Nó và hắn xả đạn, đánh nhau kịch liệt với tụi đó.
Súng hết đạn, cả hai cũng đuối sức vội vàng lùi ra phía sau. Phen này tiêu rồi, cái chết chỉ còn cách họ trong gang tất.
Mấy tên cận vệ đứng đầu đồng loạt chĩa súng vào nó và hắn, đang cầu nguyện thì bỗng một chiếc roi bay đến làm bọn chúng văng ra đằng sau.
"AAAAAaaaaa"
Sáu tên đứng đầu chết tại chỗ, đám cận vệ đằng sau chưa kịp hoàng hồn thì những đường roi tới tấp đã vung đến.
"Bốp.....bốp...."
"AAAAaaaaa"
Nó và hắn mừng rỡ khi nhận ra người quen:
- Bảo Hân!
Cô nhóc cười lém lỉnh giơ hai ngón tay hình chữ V khi mấy chục tên cận vệ đã nằm dưới chân. Nó hỏi:
- Sao em lại ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nu-quai-cua-thieu-bang-chu-tre-con/2519764/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.