Chương trước
Chương sau
Sáng hôm sau tại trường

Sau màn tỏ tình ở quán bar đêm hôm trước thì "osin Zibi" chính thức được "phóng thích". Cả hai đến trường cùng nhau làm cả trường cũng hơi ngạc nhiên. Tuy bình thường họ vẫn đi chung nhưng hôm nay thân mật hơn nhiều, tay trong tay ấy mà.

Mỹ Nghi nũng nịu

- Ox lúc nào cũng đẹp trai cả! (viết được câu này nổi da gà hết mấy lần).

- Bây giờ mới biết hả? Anh đẹp từ lúc còn trong bụng mẹ cơ!

- Ờ! Đẹp xuất sắc mà ba trợn điển hình! - Mỹ Nghi che miệng cười ha hả.

Zibi lấy tay nhéo mũi cô rồi đe dọa

- Khùng vậy mới xứng với em đấy!

Cả hai tung tăng đi vào lớp. Ailee dụi dụi con mắt

- Hai người đó sáng sớm mà lên cơn gì thế?

- Người ta nắm tay nắm chân như thế mà còn hỏi nữa. Đi mua đồ ăn sáng cho tôi mau đi ở đó lo chuyện tào lao! - Minh Hạo ngáp dài ngáp ngắn nằm xuống bàn.

- Từ từ! Sao không tự lết xác đi đi? Hiếp người quá đáng! - Ailee bực dọc.

- Cái gì? Cô nói ai hiếp cô? - Minh Hạo ngốc đầu dậy.

- Không ai cả!

Ailee quay lưng đi mất dạng. Cô vừa đi vừa lầm bầm chửi rủa Minh Hạo. Nào là không biết thương hoa tiếc ngọc, luôn tìm cách bắt nạt hành xác cô. Sai cô chạy tới chạy lui làm cô mệt muốn chết. Nếu không phải bị hắn uy hiếp báo công an thì còn lâu Ailee cô mới hạ mình thành "nữ nô lệ". Vả lại cô cũng đã lỡ nhìn thấy "cái ngàn vàng" của hắn, nhận thấy bản thân cũng cần có chút trách nhiệm.

Mà tiếp xúc lâu ngày với Minh Hạo cô cảm nhận bản thân có những cảm giác rất lạ. Giống như là đang thích người ta ấy. Ailee lại lắc lắc cái đầu không muốn nghĩ tới nữa. Thần kinh mất thôi!

.......................................................

*Trong giờ học

"Khò....khò..zzz..zzz"

Năm đứa ngủ thẳng cẳng chỉ còn duy nhất một dứa chịu ngồi học. Minh Hạo nhà ta chứ ai. Giáo viên đẩy cái gọng kính lên cao, dạy học mà học trò ngủ là một điều sỉ nhục.

"RẦM"

Tiếng đập bàn vang lên làm bốn đứa ngốc đầu ngồi dậy dụi mắt. Nó là người ngốc đầu dậy sau cùng, đưa tay lên ngoáy ngoáy lỗ tay rồi bảo

- Đứa nào hết thương bố mà dám đập bàn trong lúc tao ngủ thế hả?

Nó quét đôi mắt sắc lạnh qua cả lớp khiến đứa nào đứa nấy rùng mình. Ông thầy nghiêm giọng

- Năm em ngủ ngon quá ha! Đêm qua thức canh ăn trộm à?

Nó ngán ngẩm đưa đôi mắt thờ ơ nhìn ra cửa sổ. Bốn đứa kia thì gãi đầu gãi tai nhìn ông thầy.

Thực ra ông dạy thay cho cô dạy Văn. Mỗi lần có tiết này là "bạn buồn ngủ" lại kéo đến thăm. Gặp ngay ông thầy giám thị nữa thì thôi rồi. Ông ta nở nụ cười ma mãnh

- Tôi có một câu đố! Các em có muốn thử không?

- Thầy cứ tự nhiên! - Zibi tự tin nói.

Ông thầy lại nhếch môi

- Nếu không trả lời được thì năm em ra ngoài cửa quỳ gối nhá!

- Vậy nếu trả lời được thì thầy đừng dạy tiết này nhé! - Mỹ Nghi hùng hồn giao kèo.

Cặp đôi khùng vô đối đã ra tay rồi. Không biết chuyện gì sẽ xảy ra đây nhỉ?

Ông thầy hừ nhẹ một tiếng rồi bắt đầu nêu câu đố ấy

- Dùng chữ T để đặt một câu có tôi trong đó.

Nó có vẻ nhàm chán trước mấy cái trò vớ vẩn này. Riêng Zibi và Mỹ Nghi nhìn nhau cười gian, Zibi hăng hái

- Vậy thì em đặt nhé! Ưm..... Thầy tự tử trên trực thăng trong tình trạng trần truồng!!!!!

"Hahaha....hahaha......hihihi"

Cả lớp rộ mé lên làm ông thầy chết điếng. Học sinh thời nay đúng là ranh ma, với lại lúc sáng đi dạy quên tha kem chống nhục òi. Ông thầy quê quá là quê xách cặp đứng dậy, nhìn đám học trò cười mình thì còn mặt mũi gì nữa. Ông bỏ đi một nước để lại cả lớp vỗ tay cười khoái chí.

- Tụi bây là một cặp trời sinh đấy! - hắn huých vai Zibi rồi nhìn sang Mỹ Nghi.

- Còn phải nói! - Zibi hôn lên má Mỹ Nghi một cái tràn đầy tình cảm.

Ailee nhìn họ, quả thật cũng có chút mong muốn được như thế. Cô nhìn sang Minh Hạo đang chăm chú đọc sách. Tự nghĩ rồi tự lắc đầu:" Anh ấy sẽ không bao giờ thích một người như mình".

*p/s:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.