Không khí trong phi cơ vô cùng ngột ngạt, Tề Phong thì tập trung lái, Trình Lam thì bặm môi trừng mắt rất to nhìn Lôi Lạc Thiên, còn lão đại của chúng ta thì vẫn bình thản nhắm mắt ngả người trên ghế.
Sau một hồi mở mắt rất to, cuối cùng cô cũng bỏ cuộc, ngồi ngay ngắn rồi quay sang Lôi Lạc Thiên ngắm lão đại. Cô biết muốn thoát cũng không được, nên chẳng buồn vận động làm gì:"Coi như mình đi du lịch một hai hôm rồi về cũng không muộn haha."
Hai tay chống cằm, mắt mở, người nghiêng qua, Trình Lam cô đây đang rất rảnh rỗi không biết sợ gì, quay qua ngắm lão đại 1 cách say sưa, thỉnh thoảng cười rồi lại bình phẩm về vẻ đẹp trai của Lôi Lạc Thiên mà không hề để ý đến người mình đang ngắm đôi lúc cái miệng nhỏ lại bật ra âm thanh:
"Chậc chậc, đúng là đẹp trai."
Rồi những lời khen ngợi thỉnh thoảng lại ra:
"Soái ca, càng ngắm càng đẹp, hơn hẳn mấy anh trai trong phim mình hay xem."
Những câu nói cứ tiếp diễn cho đến khi về đến Lưu gia.
Tiếng nói lạnh lùng cắt ngang tâm tư ngắm trai của Trình Lam:
"Lão đại, đã đến."
Trình Lam san nhíu mày quay qua nhìn Tề Phong. Cửa xe được mở, Lôi Lạc Thiên bước xuống xe, hai hàng vệ sĩ đứng ngay ngắn cúi chào. Lão đại bước về phía căn nhà, Trình Lam nhảy xuống khỏi xe, nhìn căn biệt thự trước mặt, rồi nhìn hai hàng vệ sĩ lạnh mặt.
Phàm Luân nhanh chóng đi về phía Trình Lam, hắn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nu-cuong-cua-dai-boss/2721001/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.