Biết bà nội sẽ cố chấp không chịu nên anh đành thở dài bất đắc dĩ chấp nhận, sau khi tắt máy anh cho xe quay đầu lại chạy theo hướng khác. An Hạ hơi nghi ngờ quay qua nhìn anh hỏi.
"Chúng ta không về nhà sao?”
Anh không nhìn cô mà trả lời.
"Nội kêu tôi và cô đến đó có việc.”
An Hạ trả lời một tiếng “Ừ” với anh rồi tiếp tục công việc ngắm cảnh của mình.
Chu Hạo bắt đầu hoài nghi, cô như vậy là sao?
Khẽ liếc nhìn cô một cái nhưng nhanh chóng trở lại như cũ sợ bị cô phát hiện. Chu Hạo đưa tay lên xoa thái dương nghĩ ngợi, anh lại bắt đầu có những hành động điên khùng nữa rồi. Cô ta có làm sao thì liên quan gì tới anh đâu mà quan tâm để ý chứ.
[...]
Sau mười phút chạy xe thì cuối cùng hai người cũng đã đến Chu gia, bây giờ trước mặt họ chính là khuôn mặt đầy nét tươi vui của nội Chu. Bà vội kêu An Hạ đi qua ngồi kế bà, xong nằm tay cô lại hỏi thăm.
"Cháu về nhà chơi có vui không?”
Môi Chu Hạo giật giật.
Anh vậy mà bị thất sủng sao? Từ lúc vào đến giờ bà cứ như không thấy có sự hiện diện của anh vậy. Ngay cả một cái nhìn cũng không nhìn tới mà mọi sự tập trung đều dồn lên người An Hạ.
Đáy lòng cảm thấy rất bực bội, cô rốt cuộc đã làm gì mà có thể khiến cho bà nội và mọi người yêu thương cô như thế, nhất định An Hạ đã diễn kịch hay làm thứ gì đó để dụ dỗ họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nu-cuong-cua-chu-tong/788547/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.