CHƯƠNG 1142
Hai người ngồi vào chiếc Mulsanne màu bạc. Hoắc Đình Phong bất chợt ôm chầm cô vào lòng, dụi chiếc cằm lún phún râu lên cổ cô, tình cảm mà đắm đuối: “Anh rất nhớ em…”
Cô để mặc cho anh ôm mình, cũng ôm lại anh: “Em cũng thế.”
Đã lâu không gặp, trong lòng hai người đều kích động không thôi. Hoắc Đình Phong hôn cô như mưa trút.
Hai người cứ ôm hôn nhiệt tình như thế. Ngồi trong này tựa như thế giới chỉ có hai người, không có ai quấy rầy, cứ vậy ôm nhau.
Xa cách gặp lại ôm chầm lấy nhau là ấm áp, dịu dàng, vui sướng hơn bất cứ thời khắc nào khác.
Sau đấy Hoắc Đình Phong lái xe về hướng chung cư, hai bàn tay vẫn nắm chặt lấy nhau, anh chỉ lái xe bằng một tay.
Về đến căn hộ, Thân Nhã rót nước ấm cho anh: “Anh muốn ăn gì không? Em đi nấu nhé?”
Hoắc Đình Phong rướn môi, nhẹ nhàng nhấp mấy ngụm nước ấm cho nhuận cổ họng, lại cởi áo khoác lông xuống treo một bên, sau đó ôm vòng lấy eo cô từ phía sau, cái ôm rất thân mật chặt chẽ, bộ ngực rắn chắc kề sát lưng cô: “Đừng nhúc nhích, anh vẫn chưa ôm đủ đâu…”
Cánh tay anh cường tráng đầy sức mạnh ôm chặt cô, dán sát vào bụng cô.
Nơi này có con của anh, rồi lại được anh ôm như vậy, cánh tay vừa hay chạm vào bụng, từng dòng nước ấm áp từ nơi đó chảy ra len lỏi khắp cơ thể, khiên cô trào dâng một cảm giác rất đặc biệt…
Tim Thân Nhã bắt đầu nảy lên thình thịch, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294707/chuong-1143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.