CHƯƠNG 1132
Tầm gần tối, Trần Vu Nhất tỉnh lại, nhưng vết thương quá nặng, không thể cử động, chỉ phát ra tiếng kêu khe khẽ.
Nghe thấy âm thanh, Cát Mỹ Ngọc càng khóc nức nở hơn, Thân Nhã cũng yên tâm hẳn. Buổi tối cần người trực, Cát Mỹ Ngọc ở lại, Thân Nhã cũng vậy, còn Trần Bội Linh thì ra về.
Bác sĩ nói anh ta cần được chăm sóc kỹ lưỡng, không nên cử động mạnh, cánh tay không gặp vấn đề gì lớn, chủ yếu là cần chăm sóc chu đáo…
Buổi tối Cát Mỹ Ngọc không ngủ, cô cũng không ngủ, hai người cùng trông chừng Trần Vu Nhất. Lúc này anh ta không thể ăn được gì, chỉ truyền nước biển.
Chỉ cần bình phục là anh ta sẽ không sao nữa nhưng Cát Mỹ Ngọc vẫn luôn miệng hỏi bác sĩ, trước khi đi, bác sĩ phải nói đi nói lại nhiều lần, bảo bà ta đừng lo lắng.
Không sao là tốt rồi, chỉ cần bình phục là được, Thân Nhã thầm nghĩ. May mà cô không phải mắc nợ Trần Vu Nhất.
Lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên trong phòng bệnh yên tĩnh. Cô liếc nhìn, là Hoắc Đình Phong.
Cát Mỹ Ngọc xoay người nhìn sang, hít một hơi thật sâu, Thân Nhã không nhận mà tắt máy ngay, tình hình lúc này không thích hợp để nghe điện thoại.
…
Nửa đêm Cát Mỹ Ngọc ngủ thiếp đi, Thân Nhã vẫn chưa ngủ. Bác sĩ chữa trị chính ghé thăm mấy lần, cô lại hỏi thêm cho chắc.
Bác sĩ cười nói, hoàn toàn không có vấn đề gì. Anh ta lấy nhân cách của mình ra bảo đảm, sau khi bình phục, bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294697/chuong-1133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.